2023-11-16, 09:23 PM
TRI KỶ
Tôi từng thân thiết với một bạn nữ trên mạng. Thân đến mức tôi từng nghĩ: À, tri kỷ của mình đây rồi!
Bạn ấy khéo léo lắm. Còn tôi thì mềm mỏng, nên hai người hợp nhau đến kỳ lạ.
Từ thân đến thích. Hai người như bị đối phương hớp hồn. Nhiều khi chỉ vu vơ: Ấy ơi... Là đã hiểu người kia muốn nói gì rồi.
Chúng tôi an ủi nhau, khi gặp chuyện trắc trở. Kể chuyện tiếu lâm cho nhau nghe khi vướng chuyện buồn. Cười ha hả khi có chuyện vui... Cứ như thế, chúng tôi chia sẻ với nhau tất tần tật. Từ chuyện công việc, làm ăn, nuôi dạy con cái, chuyện gia đình, chuyện nhân tình thế thái. Thậm chí cả những chuyện thầm kín, khó nói, cũng không ngoại lệ.
Một người bạn tin tưởng và hòa hợp như thế, là tri kỷ còn gì nữa.
Cho tới một ngày, bạn ấy tới thành phố tôi đang ở, và hẹn gặp tôi, đi cà phê, ăn uống. Nhưng kẹt nỗi, dịp ấy tôi đang có việc phải đi tỉnh khác, nên không gặp được.
Tôi đã giải thích hết lời, nhưng bạn vẫn giận. Bạn ấy bảo tôi không thật lòng, rằng tôi là người hai mặt, cố tình né tránh bạn ấy.
Tôi buồn lắm. Người mà tôi ngỡ mình hiểu rõ nhất, hóa ra tôi không hiểu được chút nào cả. Bạn ấy quay ngoắt một trăm tám mươi độ, bắt đầu rêu rao nói xấu tôi đủ điều.
Tôi vỡ mộng, buồn bã rất lâu sau đó. Tôi trở về với gia đình mình, cố gạt hình bóng bạn ấy ra khỏi đầu.
Vợ tôi vẫn vậy. Bình thường, không đẹp không xấu. Không nói ngọt ngào, không ăn mặc chưng diện. Đã hai mươi năm rồi, vợ luôn như thế bên cạnh tôi.
Từ những chuyện nhỏ, như giục tôi đi tắm, bắt tôi mua bảo hiểm, khuyên tôi bớt ăn dầu mỡ... Tới chuyện lớn hơn, như tôi bị tai nạn nằm viện, tôi đi mổ mắt, đau ốm... đều một tay vợ chăm sóc, nhắc nhở.
Tôi thường quên đi những việc ấy, những việc vợ đã làm vì tôi. Cuộc sống gia đình thường nhật cứ đều đều, có phần tẻ nhạt, làm tôi ngộ nhận vợ mình là người tầm thường.
Tôi làm một phép so sánh, giữa bạn ấy và vợ, mới vỡ lẽ ra, chính tôi mới là kẻ tầm thường, ngu ngốc, chứ không phải vợ mình.
Tôi đã có tri kỷ bên cạnh mình bao nhiêu năm nay rồi, vậy mà còn mơ hồ tìm kiếm ở đâu đâu...
P/s: Rất khó để nhìn thấy vẻ đẹp của bức ảnh này, phải không ạ...
Võ Ngọc Trí
Tôi từng thân thiết với một bạn nữ trên mạng. Thân đến mức tôi từng nghĩ: À, tri kỷ của mình đây rồi!
Bạn ấy khéo léo lắm. Còn tôi thì mềm mỏng, nên hai người hợp nhau đến kỳ lạ.
Từ thân đến thích. Hai người như bị đối phương hớp hồn. Nhiều khi chỉ vu vơ: Ấy ơi... Là đã hiểu người kia muốn nói gì rồi.
Chúng tôi an ủi nhau, khi gặp chuyện trắc trở. Kể chuyện tiếu lâm cho nhau nghe khi vướng chuyện buồn. Cười ha hả khi có chuyện vui... Cứ như thế, chúng tôi chia sẻ với nhau tất tần tật. Từ chuyện công việc, làm ăn, nuôi dạy con cái, chuyện gia đình, chuyện nhân tình thế thái. Thậm chí cả những chuyện thầm kín, khó nói, cũng không ngoại lệ.
Một người bạn tin tưởng và hòa hợp như thế, là tri kỷ còn gì nữa.
Cho tới một ngày, bạn ấy tới thành phố tôi đang ở, và hẹn gặp tôi, đi cà phê, ăn uống. Nhưng kẹt nỗi, dịp ấy tôi đang có việc phải đi tỉnh khác, nên không gặp được.
Tôi đã giải thích hết lời, nhưng bạn vẫn giận. Bạn ấy bảo tôi không thật lòng, rằng tôi là người hai mặt, cố tình né tránh bạn ấy.
Tôi buồn lắm. Người mà tôi ngỡ mình hiểu rõ nhất, hóa ra tôi không hiểu được chút nào cả. Bạn ấy quay ngoắt một trăm tám mươi độ, bắt đầu rêu rao nói xấu tôi đủ điều.
Tôi vỡ mộng, buồn bã rất lâu sau đó. Tôi trở về với gia đình mình, cố gạt hình bóng bạn ấy ra khỏi đầu.
Vợ tôi vẫn vậy. Bình thường, không đẹp không xấu. Không nói ngọt ngào, không ăn mặc chưng diện. Đã hai mươi năm rồi, vợ luôn như thế bên cạnh tôi.
Từ những chuyện nhỏ, như giục tôi đi tắm, bắt tôi mua bảo hiểm, khuyên tôi bớt ăn dầu mỡ... Tới chuyện lớn hơn, như tôi bị tai nạn nằm viện, tôi đi mổ mắt, đau ốm... đều một tay vợ chăm sóc, nhắc nhở.
Tôi thường quên đi những việc ấy, những việc vợ đã làm vì tôi. Cuộc sống gia đình thường nhật cứ đều đều, có phần tẻ nhạt, làm tôi ngộ nhận vợ mình là người tầm thường.
Tôi làm một phép so sánh, giữa bạn ấy và vợ, mới vỡ lẽ ra, chính tôi mới là kẻ tầm thường, ngu ngốc, chứ không phải vợ mình.
Tôi đã có tri kỷ bên cạnh mình bao nhiêu năm nay rồi, vậy mà còn mơ hồ tìm kiếm ở đâu đâu...
P/s: Rất khó để nhìn thấy vẻ đẹp của bức ảnh này, phải không ạ...
Võ Ngọc Trí
![[Image: IMG-2263.jpg]](https://i.postimg.cc/ZqFBnyZq/IMG-2263.jpg)
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.