2022-03-20, 06:12 PM
Trường Bộ Kinh
Digha Nikaya
20. Kinh Ðại hội
(Mahàsamaya sutta)
--ooOoo--
20. KINH ĐẠI HỘI
102. TRONG TRƯỜNG-HỢP NÀO ĐỨC PHẬT GIẢNG KINH ĐẠI HỘI?
Vào một thời kia, Đức Phật ngụ tại rừng Đại-Lâm (Mahàvana) gần thành Ca-tỳ-la-vệ (Kapilavatthu), thuộc bộ-tộc Thích-ca (Sakya), cùng với chúng Tỳ-kheo, khoảng năm trăm vị đều chứng quả A-la-hán. Bấy giờ, chư Thiên ở mười phương thế-giới tập-họp lại để chiêm-ngưỡng Thế-Tôn và các Tỳ-kheo.
Nhơn đó, đức Phật giảng Kinh nầy, để giới-thiệu toàn-thể chư Thiên đến tham-dự đại-hội.
103. NỘI-DUNG KINH ĐẠI HỘI.
Kinh nầy tương-đối ngắn, so với các bản Kinh khác thuộc Trường-Bộ Kinh. Phần đầu có bốn bài Kệ ngắn, bốn câu, của bốn vị Trời ở Tịnh-cư thiên tán-thán Thế-Tôn. Phần sau là bài Kệ dài của đức Phật tuyên-bố danh-tánh của chư Thiên tham-dự đại-hội.
Theo thứ-tự, có thể kể ra:
- hàng phi-nhân khoảng bảy mươi ngàn;
- hàng Dạ-xoa, khoảng trăm hai mươi ngàn;
- bốn vị Thiên-vương: Trì-Quốc, Tăng-Trưởng, Quảng-Mục, Đa-văn và Thiên-chúng quyến-thuộc;
- hàng Càn-thát-bà, Long-vương, A-tu-la, và quyến-thuộc;
- các vị Thần nước, đất, lửa, gió, mặt trời, mặt trăng
- bậc Đại-Phạm Thiên-vương và các Thiên-chúng;
- hàng Ma-vương với chúng Ma-quân đông-đảo, nổi cơn giông-tố lớn, định bao vây và bắt trói kẻ còn tham-ái, nhưng chúng phải rút lui, vì chư vị Tỳ-kheo đều là bậc vô-tham, vô-úy, tuân theo lời Phật dạy...
104. ĐỌC KINH ĐẠI HỘI, NÊN CHÚ-Ý ĐIỂM NÀO?
Kinh Đại Hội chẳng chứa đựng rõ-rệt một pháp-tu nào, chỉ nhắc lại quang-cảnh huy-hoàng buổi Đại-hội chư Thiên đến chiêm-ngưỡng Thế-Tôn và các vị Tỳ-kheo đắc quả A-la-hán. Tưởng cũng chẳng cần nhớ hết các danh-xưng của chư Thiên, được kể trong Kinh nầy.
--ooOoo--
(tt và hết) Sư Toại Khanh Giảng Kinh Đại Điển Tôn và Kinh Đại Hội (4-4)
https://toaikhanh.com/videotext.php?vid=bhhreUUtIa0&abt=Đại+Điển+Tôn+-+Đại+Hội
BÀI KINH ĐẠI HỘI – Mahasamaya sutta
Trong đời các đức Phật sống lâu thì có 3 kỳ đại hội thiên chúng. Riêng Phật Gotama chỉ có một lần thôi.
Duyên sự:
Bồ tát Tất Đạt có quê ngoại là Devadaha, quê nội là Kapilavatthu của dòng Sakya. Ranh giới của hai bên nội ngoại là dòng sông Rohini nơi 120 năm sau ngài A Nan viên tịch (Bồ tát và ngài A Nan sinh cùng một ngày). Mùa nắng năm đó nước ở kinh rạch sông ngòi khô cạn, sông Rohini cũng vậy. Hai bên nội ngoại khai thác dòng nước hiếm hoi còn sót lại, xảy ra tranh chấp . Hai bên dàn binh đánh nhau. Đức Thế Tôn nghe chuyện nên Ngài xuất hiện và thuyết bài Pháp để giảng hòa hai bên.
Bà con có coi tranh vẽ về cuộc đời Đức Phật sẽ thấy hình đức Phật dùng thần thông đứng trên hư không phía dưới Ngài là dòng sông, có hai đoàn quân sắp đánh nhau. Đó là nói về câu chuyện này.
Sau khi hòa giải, chuyện qua rồi hai bên nội ngoại bàn với nhau, nói rằng Thế Tôn là bậc Thiên nhân sư mà vì chuyện của hai bên họ tộc mà làm kinh động phiền đến Ngài, nên sám hối bằng cách mỗi bên cử 250 thanh niên xuất gia gieo duyên. Họ định cho 500 người đi tu như để xin lỗi, không ngờ 500 vị này gặp Phật thuyết Pháp rồi thì đắc hết A La Hán, không ai về hết. Ngài mới đưa 500 vị này lên núi Hy Mã Lạp Sơn. Đêm đó trên đỉnh núi Thế Tôn ngồi, chung quanh Ngài là 500 vị La hán. Một số vị trên núi lễ bái chiêm ngưỡng. Chú giải nói thiên chúng trong mười ngàn vũ trụ kéo nhau về, cao nhứt là Phạm Thiên, rồi Tha hóa tự tại, Lạc thiên, Dạ ma, Đâu suất, Đao Lợi, Tứ thiên vương, Càn thát bà, Long vương, cả loài Kim sí điểu (đối thủ của loài rồng) cũng về chung chen nhau lễ Phật, nghe Pháp.
Hồi nãy tôi đã nói, chỉ riêng số chứng quả La Hán là đã một tỷ, rất đông. Những vị phước kém hơn lùi riết lùi qua tới đảo Tích Lan luôn.
Lúc đó Ác ma thiên tử vẫn rình theo phá Đức Phật, thấy số người đến nghe Pháp đông quá mà số đắc chắc cũng đông nên tìm cách phá. Ác ma hiện những hình ảnh âm thanh ghê rợn cho thính chúng bị phân tâm chia trí không nghe được Pháp. Đức Phật lập tức nhìn thấy. Nếu Ác ma chỉ phá riêng Ngài thì Ngài không phản ứng. Nhưng Ngài biết hôm nay đại chúng nghe Pháp số người đắc quả sẽ rất đông nên không thể để cho Ác ma phá được.
Đức Thế Tôn không làm gì đặc biệt ngoài một câu chú nguyện nội dung cực kỳ đơn giản, là: “Đừng có ai trong Pháp hội này nghe thấy sự có mặt của Ác ma và binh tướng”. Trong Chánh Kinh có nói khi Ngài chú nguyện rồi Ngài nhắc nhở các vị tỳ kheo hãy chánh niệm. Nhưng thực ra Ngài nói vậy để cho chư thiên nghe, chớ chung quanh Ngài toàn mấy vị A La Hán, đâu cần nhắc. Cho nên Chú giải nói các binh tướng hò hét, hô mưa gọi gió, phun lửa phun khói mà họ ngạc nhiên sao mấy người này ngồi tỉnh bơ mắt vẫn hướng về Đức Phật. Điểm đặc biệt là chỗ đó, vì Thế Tôn đã chú nguyện rồi! Nhờ vậy Pháp hội đã diễn ra trong sự tịch mặc tuyệt đối.
Tùy vào sở thích, tùy vào duyên nghiệp, phước báo của thiên chúng mà mỗi vị đi về phó hội với một hình thức màu sắc khác nhau. Có những nhóm màu xanh, màu vàng, đỏ, tím, hồng, vàng chanh, hồng phấn, mỡ gà, đọt chuối… nên đêm đó đẹp lộng lẫy!
Lúc bấy giờ Đức Thế Tôn dùng Phật trí Ngài suy nghĩ: Đêm nay đại chúng về đông quá chắc chắn không thể một thời Pháp mà đáp ứng được nhu cầu tâm linh của mọi người.
Ngài xét thấy chúng sanh có vô số nhưng căn cơ sở tánh gom gọn chỉ có 6 món thôi:
- dục tánh (tham nhiều),
- nộ tánh (sân nhiều),
- độn tánh (chậm chạp u tối),
- đãng tánh (buông bắt lăng xăng),
- mộ tánh (nhiều niềm tin) và
- ngộ tánh (sáng suốt thông minh).
Độc giảng, một mình Ngài nói thì hiệu quả ít hơn, bởi hình thức đó có thể không làm họ chú ý nhiều. Ngài biết họ nghe Pháp trong hình thức vấn đáp thì họ sẽ thích hơn. Nhưng ai sẽ là người đối đáp với Ngài?
– Ngài xét thấy hiện giờ khi Chánh Đẳng Giác có mặt thì không có Độc Giác ra đời. Nếu có Độc Giác ra đời thì Độc Giác cũng không phải là người đối thoại với Ngài.
Mà nếu Độc Giác không phải là người đối thoại thì làm sao hai vị thượng thủ là ngài Xá Lợi Phất và Mục Kiền Liên có thể?
Nên cuối cùng Ngài quyết định tạo ra một vị hóa Phật, tiếng Pali là Nimmitabuddha.
Trong Chú giải nói rõ, lúc đó Đức Thế Tôn dùng Phật trí soi rọi Ngài thấy trong 100, 1,000, 10.000, 100.000, một triệu, mười triệu, một trăm triệu, một tỷ, mười tỷ, một trăm tỷ, một ngàn tỷ vũ trụ chung quanh Ngài không thấy có một vị Phật nào hết.
Cho nên Ngài nghĩ phải tạo ra một vị hóa Phật. Ngài hóa ra một người giống như Ngài xuất hiện từ trên hư không và từ từ bước xuống.
Chú giải ghi một câu rất hay mà đây cũng đáp một phần nào thắc mắc hơi kỳ của tôi, tôi nghĩ trong bụng thôi. Tôi nghĩ: "Không biết chư Phật nghĩ về nhau là như thế nào ?" Tôi từng nghĩ vậy. Trong thế giới phàm mình, ông bác sĩ 40 tuổi nghĩ về ông bác sĩ 60 tuổi thì xem là tiền bối. Nhưng chư Phật với nhau, Phật đời sau nghĩ về Phật đời trước, biết là bằng nhau 100%, nhưng cảm giác cảm xúc ra sao, có coi là tiền bối hay không?
Thì trong Chú giải giải thích thế này: "Chư Phật tôn trọng nhau là vì kính PHÁP." Giống như trong đời Đức Phật chỉ có một người duy nhứt mà Ngài tiễn ra cửa là ngài Xá Lợi Phất. Và chỉ tiễn một lần đó khi ngài Xá Lợi Phất về lễ Phật để viên tịch. Kính Pháp chớ không phải kính người.
Chú giải ghi rõ khi vị hóa Phật xuất hiện, vị đó không có chào lễ Đức Phật (giống như hai vị bằng nhau tuyệt đối). Vị này ngồi xuống bên cạnh trên một chỗ giống y như chỗ ngồi của Đức Phật. Rồi bắt đầu vị này hỏi vị kia trả lời.
Chữ ‘sanghassa’ này không phải là chư tăng, mà là thiên chúng’. Chú giải ghi:
“Lúc bấy giờ ngay trong ánh nhìn mọi người đang tập trung chú ý thì vị hóa Phật đi đến, không chào không lễ gì Đức Thế Tôn hết, mà ngồi xuống trên chỗ ngồi y chang đã được tạo ra ngay phía trước Đức Phật.
(samasamam: giống nhau, sama = the same)
Còn một đoạn trên nữa:
“Đức Thế Tôn với trí vô ngại Ngài quan sát trong chư thiên ai là người hữu duyên để Ngài độ. Ngài quan sát 6 cơ tánh chúng sinh. Thế rồi Ngài trải Phật trí Ngài ra trong vô lượng vũ trũ, để tìm có một vị Phật nào khác giống như ta hay không, nhưng không hề thấy vị nào khác.
Athassa etadahosi – “Madiso buddhoyeva sakkuneyya, atthi pana katthaci anno buddho” ti anantasu lokadhatusu anantananam pattharitva olokento annam buddham na addasa.
- Với hạng chư thiên dục tánh (tham nhiều) thì Ngài thuyết Kinh Chánh Xuất Gia (Sammaparibbajaniya Sutta).
- Hạng nộ tánh (nóng nảy) thuyết Kinh Tranh Luận (Kalahavivada Sutta).
- Hạng độn tánh (si khờ) Kinh Những Vấn Đề To Lớn (Mahabyuha Sutta).
- Hạng đãng tánh (lăng xăng) giảng Kinh Những Vấn Đề Nhỏ Bé (Kulabyuha Sutta).
- Hạng mộ tánh (nhiều niềm tin) Ngài giảng Kinh Con Đường Mau Chóng (Tuvatta Sutta).
- Hạng ngộ tánh (sáng suốt thông minh) thì Kinh Trước Khi Bị Huỷ Hoại (Purabheda Sutta).
“Ragacaritanam devatanam sammaparibbajaniyasuttam kathessami, dosacaritanam kalahavivadasuttam, mohacaritanam mahabyuhasuttam, vitakkacaritanam culabyuhasuttam, saddhacaritanam tuvattakapatipadam, buddhicaritanam purabhedasuttam kathessami” tidesanam vavatthapetva puna tam parisam manasakasi…
Xin xem trong Suttanipata bản tiếng Việt là Kinh Tập (Tìm trong mục lục). Nếu tìm không ra thì… Nhưng tốt hơn là để tôi về Mỹ đi . Nếu bà con có nhu cầu quay trở lại thì tôi sẽ quay trở lại Kinh này . Nếu bà con có nhu cầu tôi quay trở lại Lục đại chân Kinh. Bà con phải biết một chuyện là, cũng là chúng tôi, cũng là bài Kinh đó, cũng căn cứ vào Chú giải, nhưng nếu các vị nghe bài giảng của chúng tôi tháng trước tháng sau là nó đã không giống nhau. Chắc chắn nó không mâu thuẫn, nhưng cái sâu cái rộng và cái cảm hứng sẽ khác đi. Cho nên hôm nay chúng tôi giảng lại Lục đại chân Kinh thì có lẽ chúng tôi không dò từng chữ như kỳ trước nhe. Nhưng nội dung tổng quát tôi tin rằng nó sẽ khác đi. Nó sẽ dễ nghe hơn, mềm hơn, dễ nuốt dễ nhai dễ tiêu hóa.
Đại khái Kinh Đại Hội là như vậy. Chư Phật mà sống lâu thì trong đời có ba lần đại hội Thánh tăng. Nhưng riêng Thế Tôn Thích Ca Mâu Ni thì Ngài thọ chỉ có 80, chỉ có 45 năm trụ thế nên trong đời Ngài chỉ có một lần đại hội Thánh tăng và một lần đại hội thiên chúng 10 phương. Thì riêng trong lần đại hội thiên chúng này, chúng tôi đã nói rõ duyên sự rồi: hai họ gây gỗ nhau suýt dẫn đến chiến tranh. Sau đó sám hối Ngài bằng cách cử 500 người đi xuất gia và đều chứng quả La Hán. Từ chuyện họp mặt của 500 vị này với Thế Tôn trên núi đã dẫn đến sự tụ hội của thiên chúng trong mười ngàn vũ trụ về hầu Phật.
Trong Pháp hội này Thế Tôn đã chọn hình thức thuyết giảng là song thoại vấn đáp. Nghĩa là Ngài tạo ra một hình thức một vị Phật khác giống y hệt như Ngài (Chú giải nói nhìn không biết vị nào là vị nào hết).
Vị hoá Phật mới hỏi Thế Tôn từng vấn đề, từng nội dung bài Kinh một. Hỏi thì không nhắc tới Kinh nhưng mỗi câu trả lời của Đức Phật thì được các vị kiết tập sư về sau đặt cho một cái tên (bài Kinh). Mỗi câu hỏi có một lời đáp. Mỗi lời đáp như vậy thích hợp cho một hạng, một kiểu tâm lý đang có mặt trong thiên chúng đó. Những vị nặng về tham thì họ có bài Kinh họ nghe đắc quả. Những vị nặng về sân thì họ sẽ có bài Kinh thích hợp với họ. Tổng cộng 6 cơ tánh thì có sáu bài Kinh được thuyết giảng trong hình thức song thoại vấn đáp. Giảng xong thì riêng phần chứng quả La Hán thì trong Kinh nói rõ là một tỷ, còn số còn lại không sao đếm xiết. Và ác ma thiên tử có đến quấy rối trong Pháp hội này và đã được Thế Tôn vô hiệu hóa bằng một lời chú nguyện là ‘Mong sao cho từng người ở đây đừng biết, đừng thấy, đừng nghe, gì về sự có mặt của Ác ma thiên tử’. Nhờ vậy Pháp hội đã diễn ra vô cùng yên tĩnh.
Ok, chúc các vị một ngày vui và chúng ta có được nguyên một tuần lễ ở không, người không giảng kẻ không nghe.
Chúc các vị một ngày vui. Hẹn gặp nhau trong tối thiểu 10 ngày nữa./.
Mục Lục các Bài Giảng
[url=https://toaikhanh.com/mp3.php][/url](Hết)
⏱️
Diễn đàn tuy ảo, nhưng nghiệp quả có thật
Sư Toại Khanh (Giác Nguyên) Giảng Kinh
Diễn đàn tuy ảo, nhưng nghiệp quả có thật
Sư Toại Khanh (Giác Nguyên) Giảng Kinh



![[Image: vote.png]](https://i.postimg.cc/X75q5Fsv/vote.png)