2021-11-29, 07:09 AM
Sư Toại Khanh Giảng Khái Quát về Tâm Pháp (1-3)
https://toaikhanh.com/videotext.php?vid=y3t5VtytobE&abt=Kh%C3%A1i+qu%C3%A1t+v%E1%BB%81+T%C3%A2m+Ph%C3%A1p
Khái quát về Tâm Pháp
Kalama tri ân các đạo hữu eliciatruong và vuihtv ghi chép
06/06/2020 - 01:03 - eliciatruong
ngày 05/06/2020 - 7:03 pm - eliciatruong
Đời sống tâm pháp của tất cả phàm Thánh nói chung, đều nằm gọn trong hai cấu trúc sau:
- Cái biết đơn thuần không thiện ác (bare knowing) + 13 tâm sở trung hòa + 14 tâm sở bất thiện = Tâm bất thiện
- Cái biết đơn thuần không thiện ác + 13 tâm sở trung hoà + 25 tâm sở tịnh hảo = Tâm lành.
Rồi bây giờ nghe tôi giảng nè.
Tất cả phàm Thánh đều có đời sống tâm lý nằm gọn trong 2 cái cấu trúc này.
Ví dụ như thấy một con giòi (tôi nói tôi lựa cái con thấp nhất là con giòi), hoặc là con giun đất, hay là cái vị trời Phạm Thiên mà lấy cái khoảng cách rất là lớn nhưng mà thật ra cái cấu trúc tâm pháp nó na ná nhau. Na ná là sao ?
Một con giun , một con dế thì cấu trúc của nó là cái biết đơn thuần, trong Pali kêu là cái tâm, cái mind đó, cái biết :bare knowing.
Nên nhớ nha, tất cả các tâm dù cho tâm nhãn thức, nhĩ thức, tâm thiện, tâm ác, tâm phàm, tâm thánh, tâm dục, tâm thiền, tâm sắc, tâm vô sắc. Tất cả các tâm thảy đều là biết cảnh hết, nhưng mà cái tâm ấy được gọi là tâm thiện, tâm bất thiện, tâm phàm, tâm thánh là vì dựa trên nhiều điều kiện, nhiều khía cạnh khác nhau. Nghe kịp không?
Hôm nay, các vị đề nghị tôi nói về 2 hệ thống duyên của Phật giáo. Đó là 24 duyên hệ và 12 duyên khởi.
Thì để bắt đầu vào cái bài giảng, bắt đầu vào nội dung của 2 thứ duyên này thì chúng ta tuyệt đối không thể mơ hồ mù tịt về 2 công thức này.
Bởi vì, phải dựa vào 2 công thức này thì tôi mới có thể nói cho bà con nghe về hệ thống nghiệp lý của Phật giáo, hay là cái mối quan hệ giữa kiến thức A tỳ đàm và pháp môn Tứ Niệm Xứ.
Rồi cái chữ duyên với vấn đề tái sinh, cái chữ duyên với vấn đề nghiệp lý, chữ duyên đối với vấn đề tu hành giải thoát. Tôi nói không biết là bao nhiêu lần, tôi nói chậm nha. Toàn bộ thế giới này được thiết lập và cấu tạo trên một cái chữ duyên.
Không có một thứ gì trên đời này ngẫu nhiên mà có, mọi thứ có được dựa vào vô số điều kiện . Ta gọi các điều kiện ấy là duyên.
Duyên gồm có 2 thứ đó là duyên trợ sinh và duyên trợ lực:
1. Duyên trợ sinh là điều kiện giúp cho cái gì đó từ chưa có được có. Cái đó là duyên trợ sinh. Ví dụ như là quan hệ mẹ với con. Thì mẹ chính là duyên trợ sinh cho con.
2. Còn cái duyên thứ 2 là duyên trợ lực. Như ông bố. Có nghĩa là sau khi có mặt rồi thì mình cần sự hỗ trợ của rất là nhiều điều kiện, tất cả những điều kiện hỗ trợ ấy được gọi là duyên trợ lực. Nghe kịp không?
Ví dụ như cái hột, mình bỏ một cái hột vào trong cái chậu đất. Thì cái hột đó chính là duyên trợ sinh cho cái cây đó. Nhưng mà cái hột đó mình bỏ vào trong cái chậu đất đó nó có thể phát triển thành cây có hoa , có trái được tự nhiên hay còn cần điều kiện gì nữa không? Nước,nắng, phân,đúng khổng? Mà nó thiếu oxy cũng không được nữa đúng không?
Mà nếu mình tưới nước vô rồi mình đem mình bỏ vô một cái chỗ mà nó kín mít không sương không gió thì cũng hơi khó để lên cây. Bởi vì bên Thụy Sĩ có lần tui mua rau om về nấu canh chua đó, tui thấy mấy cọng mà nó có rễ đó. tui mới đem bỏ vào trong cái chậu. và tui hi vọng nó có thể phát triển, nhưng không! Nó ốm nhách, xanh lè mà nó dài thòng lòng mà nó không có mùi luôn nữa. Quý vị có hiểu tui nói không?
Tui đã làm rồi, rau răm, rau om tui làm rồi. Nó vẫn phát triển nhưng nó phát triển nhìn cho vui vậy thôi. Cái cọng rau om nó mập không nói gì, đằng này nó ốm tong ốm teo mà nó tái nhợt. cái lá nó như lá me vậy đó. mắc cười lắm.
Cho nên, mọi thứ ở đời tồn tại có mặt được là nhờ vào 2 chữ duyên, 2 cái điều kiện:
Điều kiện 1 là điều kiện trợ sinh, tức là nó giúp cho cái gì đó có mặt.
Cái duyên thứ 2 gọi là duyên trợ lực, có nghĩa là cái gì đó nó có rồi thì nó phải cần cái sự hỗ trợ.
Như vậy, tui quay ra tui hỏi bà con, nếu mà nói như vậy thì tất cả mọi thứ ở đời này đều nhờ đến các duyên đúng không?
Từ vật chất đến tinh thần, tui ví dụ như cái chuyện đứa bé từ cái chuyện nó không biết chữ, đem nó vào trong trường cho cô dạy. Thì cái đó là trợ sinh đúng không?
Từ không biết chữ dạy cho biết chữ là trợ sinh.
Nhưng mà nó có đọc sách báo thêm nữa không?
Mà tôi nhớ hình như trong trường Mỹ nó có nhiều loại sách lắm. Mấy loại sách đó buộc sinh viên phải đọc đúng không?
Vì mấy loại sách đó đối với kiến thức của một sinh viên đó chính là duyên trợ lực. Đúng không?
Cái bài vở là text book là khác, còn mấy cái reference book là khác, nó hỗ trợ rất là nhiều.
Cho nên, mọi hiện hữu trên đời này từ hạt cát cho đến hòn núi, từ một giọt sương đêm cho đến một dòng sông, một cái hồ nước lớn. Tất thảy đều phải nhờ đến 2 cái điều kiện hỗ trợ đó là duyên trợ sinh và duyên trợ lực.
Mà hồi nảy mọi người học xong cái cấu trúc tâm pháp đó là để tạo nên toàn bộ cái thế giới này là cái yếu tố đầu tiên đó chính là chúng sinh.
Chúng sinh gồm có 2 đó là :
1. tâm chúng sinh và
2. nghiệp chúng sinh.
Tâm chúng sinh là cái chúng sinh đó là tâm thiện hay là tâm bất thiện.
Chính vì cái nghiệp thiện và cái nghiệp bất thiện ấy, chính vì cái tâm thiện và tâm bất thiện ấy nó mới tạo ra cái quả thiện hay là quả bất thiện.
Thế giới này nó được cấu tạo bởi 2 thứ đó là:
1. hạnh phúc và
2. đau khổ.
Hạnh phúc và đau khổ là gì?
1. hạnh phúc là mình có những cái mình thích và
2. đau khổ là chấp nhận cái mình ghét.
Mà cái gì tạo nên thích và ghét ấy?
1. tiền nghiệp quá khứ,
2. khuynh hướng tâm lý, và
3. môi trường sống.
Chính 3 cái thứ này nè nó làm nền cho cái chuyện mình thích hay là ghét cái gì đó. Từ cái thích và ghét đó nó mới tạo ra cái mà mình gọi là hạnh phúc hay là đau khổ.
Giờ nghe kịp chưa?
Và chính vì cái tiền nghiệp cho nên nó mới dẫn đến cái chuyện là hôm nay mình có mặt ở môi trường nào. có đúng không ta?
Tại sao đều là con Rồng cháu Tiên mà đứa miền Trung đứa miền Bắc?
Rồi tới hồi vượt biên đứa miền Bắc thì nó đi hơi khó hơn đứa miền Nam. Nó lạ lắm .
Và khi mình xuất phát bến bãi đó, mình xuất phát ở bến nào thì mình thường được cái loại tàu nào vớt. Có biết cái đó không?
Ví dụ khi mình đi phía Nam thì mình đi hướng nào mình dễ tắp như Mã Lai, Thái lan. có hiểu cái đó không ta?
Còn mình dân miền Bắc thì mình đâu có tắp vô Mã Lai với Thái lan được đâu phải không? Vậy mình tắp vô đâu?
Hồng Kông!
Thấy chưa? Thấy chưa? Quý vị thấy chính vì cái tiền nghiệp nó mới đẩy cho anh sanh làm người miền nào, rồi đến cái chuyện vượt biên nó cũng khác nữa. Mà hình như cái số phận của cái số người mà tắp vô cái trại Hồng Kông nó cũng khác cái trại Mã Lai nữa đúng không?
Mà cái đoàn cao uỷ nó đến nó thăm 2 cái chỗ này hình như cũng hơi khác nữa. Ngộ lắm.
Cho nên chuyện đầu tiên là tiền nghiệp, nó đưa bà con đi đến góc trời nào trong cái trời đất này. Và ở đó, cái môi trường đó, nó lại kích thích cho cái khuynh hướng tâm lý của bà con.
Tôi ví dụ, phụ nữ nào cũng thích quần là áo lụa, phấn son, mỹ phẩm.Tôi giả định như vậy. Nhưng nếu mà do tiền nghiệp chúng ta mang thân nữ mà ở cái xứ nghèo nó hơi khác xứ giàu phải không?
Rồi tui thấy tui nói, tui xin lỗi trước. Tôi giảng tôi không có ý châm chọc ai hết. Tôi thấy hình như cái đám nail hay đi xe hiệu, giỏ xách hiệu, hột xoàn bự. Tôi không biết quý vị có phải học hành tới đâu, giàu có tới đâu không biết mà tôi thấy đi xe hiệu, đeo LV là tui nghĩ dân nail. Nó lạ lắm.
Không biết tại sao ? Cái người tính gì đi nữa mà cứ hễ đi Mỹ là dính vô nail, mà xáp vô nail thì sớm muộn cũng phải xài đồ hiệu. Nó lạ lắm.
Cho nên cái môi trường sống rất quan trọng, Đừng nói với tôi là các vị có bản lãnh thế nào tôi không cần biết mà cái môi trường sống nó lớn lắm. Và tôi còn biết một chuyện nữa, tôi cũng xin tạ lỗi cùng với người có vấn đề.
Đó là vấn đề giới tính. Theo trong kinh nói có 2 trường hợp mà mình là gay. trường hợp 1 là bẩm sinh mẹ đẻ ra là đã như vậy, còn trường hợp thứ 2 mới tang thương: môi trường.
Tôi ví dụ như nghề nghiệp. Nam mà nhào vô làm ba cái makeup, rồi fashion designer, tiếp xúc với ca sĩ đó. Mà sao nó sáp vô từ thẳng cái nó qua cong luôn mà nó không có hay. Tới lúc mà nó mắng là đồ quỷ sứ là coi như xong rồi. Nó mắng là đồ quỷ sứ là thua rồi. Có đúng không?
Cho nên, Thương con muốn con thẳng, không muốn con cong thì tốt nhất cho con làm cái nghề mà nó khỏi va chạm chỗ đó. Những cái bé trai mà lớn lên trong cái môi trường mà quá nhiều nữ, lớn lên nhìn qua thấy mẹ, dì, chị . Man cũng khó thẳng lắm.
Chưa kể có những gia đình mà họ thèm con gái quá mà nó quất một dọc 4 đứa trai, tuyển ra một đứa nghĩa vụ quân sự. Biết vụ đó không? Tuyển ra một đứa để mà mặc đò con gái. Tôi đã gặp rồi.
Mà vì sao 4 đứa lại lựa ra thằng đó?
Do tiền nghiệp.
Tại sao thằng Tèo, thằng Tí, bé Bi, bé Bọng nó không lựa,trong 4 đứa lựa ngay cái bé Bi để mà giả gái cho nhà vui.
Cho nên nhớ cái này rất quan trọng, toàn bộ thế giới này thiết lập trên 2 thứ giả niệm hạnh phúc và đau khổ.
Tại sao hạnh phúc và đau khổ tôi gọi là 2 thứ giả niệm?
Bởi vì 2 thứ này nó có được là do ảo tưởng.
Ảo tưởng là sao? Do tiền nghiệp tôi sỉnh ra trong môi trường đó, cái tự nhiên tôi thích và tôi ghét. Cái thích cái ghét một số thứ mà không giống cái thích cái ghét của cô này.
Khi mà cái thích ghét của tôi không giống quý vị thì khi mà tôi được 2 cái thứ mà thích và ghét đó thì hạnh phúc và đau khổ nó cũng khác. Có đúng vậy không?
Tôi thích ăn đồ ăn Ý, khi mà tôi được ăn đồ ăn Ý thì tôi rất là hạnh phúc. Nhưng mà có những người họ không có ăn spaghetti được. Trong số đó có tôi đó.
Những người mà họ mời tôi về nhà, họ thương dữ lắm luôn, mà họ đem ra cái dĩa mà tôi nhìn cái dĩa đó tôi muốn đứng dậy tôi về rồi. Đang đói mà tôi gặp mỳ Ý mà tôi còn gặp sốt cà là tôi thù dữ lắm. Mà tôi biết có những người mà họ đang đói bụng mà họ gặp dĩa mì ý sốt cà là họ điên lên vì hạnh phúc. còn tôi điên lên vì tôi tức, tôi ăn không được cái đó.
Cho nên hạnh phúc và đau khổ là 2 thứ giả niệm. Giả niệm là sao?
Là bởi vì khuynh hướng tâm lý, tiền nghiệp và môi trường sinh trưởng của anh nó ra sao nên bây giờ anh có những cái thích ghét nó không giống người khác. Nghe kịp không? 0:16:16
06/06/2020 - 09:22 - vuihtv
Tôi biết trong mấy cụ Phật tử mà tui quen có hai trường hợp đối lập nhau.
1. Có cụ sợ con nít như sợ ma các vị có biết không? Đến nhà con gái có mình ngồi đó mà bả nghe con nít nó khóc là bả lắc đầu “Sư tới, con mới tới. Con sợ tiếng này lắm. Con chỉ thăm tụi nó cuối tuần, mà con thăm là con xẹt giống như bà xẹt vậy đó. Tới là con đi liền.” Bà mà sợ cháu đến mức như vậy. Bả sợ con nít lắm. Bả thích về coi kinh, ngồi thiền, đi park, đi bộ, đi biển.
2. Nhưng tôi biết có những cụ cái gì cũng bỏ hết để chăm cháu. Lo cho cháu.
Các vị thấy chưa? Tức là khuynh hướng tâm lý nó khác nhau.
1. Có những người trong nhà họ muốn có được càng nhiều đồ càng tốt.
2. Có những người họ thèm khoảng trống, quý vị có biết không?
Họ hạnh phúc khi có một món đồ được đem ra. Có người họ hạnh phúc khi có một món đồ được đem vào. Có biết cái đó không? Cho nên từ đó nó mới dẫn đến cái này.
1. Có những người họ làm đẹp mặt mày họ bằng cách họ đem vào.
2. Có những người họ làm đẹp mặt mày họ bằng cách họ đem ra.
Có hiểu cái này không ta?
Đem ra có nghĩa là họ làm sao cho nó hết nám. Hết mụn cho nó hết mụn. Nó sạch là xong.
Còn đem vào là sao ta? Đúng chưa?
Tu cũng vậy. tu có hai cách:
1. tu là đem vào cái gì đó và
2. đem ra cái gì đó.
Hạnh phúc cũng vậy, hạnh phúc và đau khổ. Trên đời này bao nhiều cảnh đời là bấy nhiêu bi kịch và tôi xin đoán chắc một ngàn phần trăm với bà con là cái đau khổ của mỗi người là khác nhau lắm . Tôi xin đoán chắc với mọi người rằng là tất cả cái đau khổ, tất cả hạnh phúc, nụ cười trên hành tinh này nó đều đến từ hai nguồn thôi.
Tất cả đau khổ trên đời này nó chỉ đến từ hai nguồn thôi. Đó là
1. có cái gì đó và
2. không có cái gì đó.
Có phải không ta? Có đồng ý cái đó không? Phải tuyệt đối đồng ý?
Tất cả hạnh phúc cũng đều đến từ hai nguồn là
Thì cái gì có làm cho mình hạnh phúc? Tôi ví dụ thôi, đó là
Có những cái mình không có, mà nó làm cho mình hạnh phúc:
Thì đau khổ nó cũng có hai nguồn y chang như vậy.
Có những thứ có mà nó làm cho mình đau khổ. Có những thứ không có làm cho mình đau khổ.
Thì cứ vậy mà hiểu.
(còn tiếp)
https://toaikhanh.com/videotext.php?vid=y3t5VtytobE&abt=Kh%C3%A1i+qu%C3%A1t+v%E1%BB%81+T%C3%A2m+Ph%C3%A1p
Khái quát về Tâm Pháp
Kalama tri ân các đạo hữu eliciatruong và vuihtv ghi chép
06/06/2020 - 01:03 - eliciatruong
ngày 05/06/2020 - 7:03 pm - eliciatruong
Đời sống tâm pháp của tất cả phàm Thánh nói chung, đều nằm gọn trong hai cấu trúc sau:
- Cái biết đơn thuần không thiện ác (bare knowing) + 13 tâm sở trung hòa + 14 tâm sở bất thiện = Tâm bất thiện
- Cái biết đơn thuần không thiện ác + 13 tâm sở trung hoà + 25 tâm sở tịnh hảo = Tâm lành.
Rồi bây giờ nghe tôi giảng nè.
Tất cả phàm Thánh đều có đời sống tâm lý nằm gọn trong 2 cái cấu trúc này.
Ví dụ như thấy một con giòi (tôi nói tôi lựa cái con thấp nhất là con giòi), hoặc là con giun đất, hay là cái vị trời Phạm Thiên mà lấy cái khoảng cách rất là lớn nhưng mà thật ra cái cấu trúc tâm pháp nó na ná nhau. Na ná là sao ?
Một con giun , một con dế thì cấu trúc của nó là cái biết đơn thuần, trong Pali kêu là cái tâm, cái mind đó, cái biết :bare knowing.
Nên nhớ nha, tất cả các tâm dù cho tâm nhãn thức, nhĩ thức, tâm thiện, tâm ác, tâm phàm, tâm thánh, tâm dục, tâm thiền, tâm sắc, tâm vô sắc. Tất cả các tâm thảy đều là biết cảnh hết, nhưng mà cái tâm ấy được gọi là tâm thiện, tâm bất thiện, tâm phàm, tâm thánh là vì dựa trên nhiều điều kiện, nhiều khía cạnh khác nhau. Nghe kịp không?
Hôm nay, các vị đề nghị tôi nói về 2 hệ thống duyên của Phật giáo. Đó là 24 duyên hệ và 12 duyên khởi.
Thì để bắt đầu vào cái bài giảng, bắt đầu vào nội dung của 2 thứ duyên này thì chúng ta tuyệt đối không thể mơ hồ mù tịt về 2 công thức này.
Bởi vì, phải dựa vào 2 công thức này thì tôi mới có thể nói cho bà con nghe về hệ thống nghiệp lý của Phật giáo, hay là cái mối quan hệ giữa kiến thức A tỳ đàm và pháp môn Tứ Niệm Xứ.
Rồi cái chữ duyên với vấn đề tái sinh, cái chữ duyên với vấn đề nghiệp lý, chữ duyên đối với vấn đề tu hành giải thoát. Tôi nói không biết là bao nhiêu lần, tôi nói chậm nha. Toàn bộ thế giới này được thiết lập và cấu tạo trên một cái chữ duyên.
Không có một thứ gì trên đời này ngẫu nhiên mà có, mọi thứ có được dựa vào vô số điều kiện . Ta gọi các điều kiện ấy là duyên.
Duyên gồm có 2 thứ đó là duyên trợ sinh và duyên trợ lực:
1. Duyên trợ sinh là điều kiện giúp cho cái gì đó từ chưa có được có. Cái đó là duyên trợ sinh. Ví dụ như là quan hệ mẹ với con. Thì mẹ chính là duyên trợ sinh cho con.
2. Còn cái duyên thứ 2 là duyên trợ lực. Như ông bố. Có nghĩa là sau khi có mặt rồi thì mình cần sự hỗ trợ của rất là nhiều điều kiện, tất cả những điều kiện hỗ trợ ấy được gọi là duyên trợ lực. Nghe kịp không?
Ví dụ như cái hột, mình bỏ một cái hột vào trong cái chậu đất. Thì cái hột đó chính là duyên trợ sinh cho cái cây đó. Nhưng mà cái hột đó mình bỏ vào trong cái chậu đất đó nó có thể phát triển thành cây có hoa , có trái được tự nhiên hay còn cần điều kiện gì nữa không? Nước,nắng, phân,đúng khổng? Mà nó thiếu oxy cũng không được nữa đúng không?
Mà nếu mình tưới nước vô rồi mình đem mình bỏ vô một cái chỗ mà nó kín mít không sương không gió thì cũng hơi khó để lên cây. Bởi vì bên Thụy Sĩ có lần tui mua rau om về nấu canh chua đó, tui thấy mấy cọng mà nó có rễ đó. tui mới đem bỏ vào trong cái chậu. và tui hi vọng nó có thể phát triển, nhưng không! Nó ốm nhách, xanh lè mà nó dài thòng lòng mà nó không có mùi luôn nữa. Quý vị có hiểu tui nói không?
Tui đã làm rồi, rau răm, rau om tui làm rồi. Nó vẫn phát triển nhưng nó phát triển nhìn cho vui vậy thôi. Cái cọng rau om nó mập không nói gì, đằng này nó ốm tong ốm teo mà nó tái nhợt. cái lá nó như lá me vậy đó. mắc cười lắm.
Cho nên, mọi thứ ở đời tồn tại có mặt được là nhờ vào 2 chữ duyên, 2 cái điều kiện:
Điều kiện 1 là điều kiện trợ sinh, tức là nó giúp cho cái gì đó có mặt.
Cái duyên thứ 2 gọi là duyên trợ lực, có nghĩa là cái gì đó nó có rồi thì nó phải cần cái sự hỗ trợ.
Như vậy, tui quay ra tui hỏi bà con, nếu mà nói như vậy thì tất cả mọi thứ ở đời này đều nhờ đến các duyên đúng không?
Từ vật chất đến tinh thần, tui ví dụ như cái chuyện đứa bé từ cái chuyện nó không biết chữ, đem nó vào trong trường cho cô dạy. Thì cái đó là trợ sinh đúng không?
Từ không biết chữ dạy cho biết chữ là trợ sinh.
Nhưng mà nó có đọc sách báo thêm nữa không?
Mà tôi nhớ hình như trong trường Mỹ nó có nhiều loại sách lắm. Mấy loại sách đó buộc sinh viên phải đọc đúng không?
Vì mấy loại sách đó đối với kiến thức của một sinh viên đó chính là duyên trợ lực. Đúng không?
Cái bài vở là text book là khác, còn mấy cái reference book là khác, nó hỗ trợ rất là nhiều.
Cho nên, mọi hiện hữu trên đời này từ hạt cát cho đến hòn núi, từ một giọt sương đêm cho đến một dòng sông, một cái hồ nước lớn. Tất thảy đều phải nhờ đến 2 cái điều kiện hỗ trợ đó là duyên trợ sinh và duyên trợ lực.
Mà hồi nảy mọi người học xong cái cấu trúc tâm pháp đó là để tạo nên toàn bộ cái thế giới này là cái yếu tố đầu tiên đó chính là chúng sinh.
Chúng sinh gồm có 2 đó là :
1. tâm chúng sinh và
2. nghiệp chúng sinh.
Tâm chúng sinh là cái chúng sinh đó là tâm thiện hay là tâm bất thiện.
Chính vì cái nghiệp thiện và cái nghiệp bất thiện ấy, chính vì cái tâm thiện và tâm bất thiện ấy nó mới tạo ra cái quả thiện hay là quả bất thiện.
Thế giới này nó được cấu tạo bởi 2 thứ đó là:
1. hạnh phúc và
2. đau khổ.
Hạnh phúc và đau khổ là gì?
1. hạnh phúc là mình có những cái mình thích và
2. đau khổ là chấp nhận cái mình ghét.
Mà cái gì tạo nên thích và ghét ấy?
1. tiền nghiệp quá khứ,
2. khuynh hướng tâm lý, và
3. môi trường sống.
Chính 3 cái thứ này nè nó làm nền cho cái chuyện mình thích hay là ghét cái gì đó. Từ cái thích và ghét đó nó mới tạo ra cái mà mình gọi là hạnh phúc hay là đau khổ.
Giờ nghe kịp chưa?
Và chính vì cái tiền nghiệp cho nên nó mới dẫn đến cái chuyện là hôm nay mình có mặt ở môi trường nào. có đúng không ta?
Tại sao đều là con Rồng cháu Tiên mà đứa miền Trung đứa miền Bắc?
Rồi tới hồi vượt biên đứa miền Bắc thì nó đi hơi khó hơn đứa miền Nam. Nó lạ lắm .
Và khi mình xuất phát bến bãi đó, mình xuất phát ở bến nào thì mình thường được cái loại tàu nào vớt. Có biết cái đó không?
Ví dụ khi mình đi phía Nam thì mình đi hướng nào mình dễ tắp như Mã Lai, Thái lan. có hiểu cái đó không ta?
Còn mình dân miền Bắc thì mình đâu có tắp vô Mã Lai với Thái lan được đâu phải không? Vậy mình tắp vô đâu?
Hồng Kông!
Thấy chưa? Thấy chưa? Quý vị thấy chính vì cái tiền nghiệp nó mới đẩy cho anh sanh làm người miền nào, rồi đến cái chuyện vượt biên nó cũng khác nữa. Mà hình như cái số phận của cái số người mà tắp vô cái trại Hồng Kông nó cũng khác cái trại Mã Lai nữa đúng không?
Mà cái đoàn cao uỷ nó đến nó thăm 2 cái chỗ này hình như cũng hơi khác nữa. Ngộ lắm.
Cho nên chuyện đầu tiên là tiền nghiệp, nó đưa bà con đi đến góc trời nào trong cái trời đất này. Và ở đó, cái môi trường đó, nó lại kích thích cho cái khuynh hướng tâm lý của bà con.
Tôi ví dụ, phụ nữ nào cũng thích quần là áo lụa, phấn son, mỹ phẩm.Tôi giả định như vậy. Nhưng nếu mà do tiền nghiệp chúng ta mang thân nữ mà ở cái xứ nghèo nó hơi khác xứ giàu phải không?
Rồi tui thấy tui nói, tui xin lỗi trước. Tôi giảng tôi không có ý châm chọc ai hết. Tôi thấy hình như cái đám nail hay đi xe hiệu, giỏ xách hiệu, hột xoàn bự. Tôi không biết quý vị có phải học hành tới đâu, giàu có tới đâu không biết mà tôi thấy đi xe hiệu, đeo LV là tui nghĩ dân nail. Nó lạ lắm.
Không biết tại sao ? Cái người tính gì đi nữa mà cứ hễ đi Mỹ là dính vô nail, mà xáp vô nail thì sớm muộn cũng phải xài đồ hiệu. Nó lạ lắm.
Cho nên cái môi trường sống rất quan trọng, Đừng nói với tôi là các vị có bản lãnh thế nào tôi không cần biết mà cái môi trường sống nó lớn lắm. Và tôi còn biết một chuyện nữa, tôi cũng xin tạ lỗi cùng với người có vấn đề.
Đó là vấn đề giới tính. Theo trong kinh nói có 2 trường hợp mà mình là gay. trường hợp 1 là bẩm sinh mẹ đẻ ra là đã như vậy, còn trường hợp thứ 2 mới tang thương: môi trường.
Tôi ví dụ như nghề nghiệp. Nam mà nhào vô làm ba cái makeup, rồi fashion designer, tiếp xúc với ca sĩ đó. Mà sao nó sáp vô từ thẳng cái nó qua cong luôn mà nó không có hay. Tới lúc mà nó mắng là đồ quỷ sứ là coi như xong rồi. Nó mắng là đồ quỷ sứ là thua rồi. Có đúng không?
Cho nên, Thương con muốn con thẳng, không muốn con cong thì tốt nhất cho con làm cái nghề mà nó khỏi va chạm chỗ đó. Những cái bé trai mà lớn lên trong cái môi trường mà quá nhiều nữ, lớn lên nhìn qua thấy mẹ, dì, chị . Man cũng khó thẳng lắm.
Chưa kể có những gia đình mà họ thèm con gái quá mà nó quất một dọc 4 đứa trai, tuyển ra một đứa nghĩa vụ quân sự. Biết vụ đó không? Tuyển ra một đứa để mà mặc đò con gái. Tôi đã gặp rồi.
Mà vì sao 4 đứa lại lựa ra thằng đó?
Do tiền nghiệp.
Tại sao thằng Tèo, thằng Tí, bé Bi, bé Bọng nó không lựa,trong 4 đứa lựa ngay cái bé Bi để mà giả gái cho nhà vui.
Cho nên nhớ cái này rất quan trọng, toàn bộ thế giới này thiết lập trên 2 thứ giả niệm hạnh phúc và đau khổ.
Tại sao hạnh phúc và đau khổ tôi gọi là 2 thứ giả niệm?
Bởi vì 2 thứ này nó có được là do ảo tưởng.
Ảo tưởng là sao? Do tiền nghiệp tôi sỉnh ra trong môi trường đó, cái tự nhiên tôi thích và tôi ghét. Cái thích cái ghét một số thứ mà không giống cái thích cái ghét của cô này.
Khi mà cái thích ghét của tôi không giống quý vị thì khi mà tôi được 2 cái thứ mà thích và ghét đó thì hạnh phúc và đau khổ nó cũng khác. Có đúng vậy không?
Tôi thích ăn đồ ăn Ý, khi mà tôi được ăn đồ ăn Ý thì tôi rất là hạnh phúc. Nhưng mà có những người họ không có ăn spaghetti được. Trong số đó có tôi đó.
Những người mà họ mời tôi về nhà, họ thương dữ lắm luôn, mà họ đem ra cái dĩa mà tôi nhìn cái dĩa đó tôi muốn đứng dậy tôi về rồi. Đang đói mà tôi gặp mỳ Ý mà tôi còn gặp sốt cà là tôi thù dữ lắm. Mà tôi biết có những người mà họ đang đói bụng mà họ gặp dĩa mì ý sốt cà là họ điên lên vì hạnh phúc. còn tôi điên lên vì tôi tức, tôi ăn không được cái đó.
Cho nên hạnh phúc và đau khổ là 2 thứ giả niệm. Giả niệm là sao?
Là bởi vì khuynh hướng tâm lý, tiền nghiệp và môi trường sinh trưởng của anh nó ra sao nên bây giờ anh có những cái thích ghét nó không giống người khác. Nghe kịp không? 0:16:16
06/06/2020 - 09:22 - vuihtv
Tôi biết trong mấy cụ Phật tử mà tui quen có hai trường hợp đối lập nhau.
1. Có cụ sợ con nít như sợ ma các vị có biết không? Đến nhà con gái có mình ngồi đó mà bả nghe con nít nó khóc là bả lắc đầu “Sư tới, con mới tới. Con sợ tiếng này lắm. Con chỉ thăm tụi nó cuối tuần, mà con thăm là con xẹt giống như bà xẹt vậy đó. Tới là con đi liền.” Bà mà sợ cháu đến mức như vậy. Bả sợ con nít lắm. Bả thích về coi kinh, ngồi thiền, đi park, đi bộ, đi biển.
2. Nhưng tôi biết có những cụ cái gì cũng bỏ hết để chăm cháu. Lo cho cháu.
Các vị thấy chưa? Tức là khuynh hướng tâm lý nó khác nhau.
1. Có những người trong nhà họ muốn có được càng nhiều đồ càng tốt.
2. Có những người họ thèm khoảng trống, quý vị có biết không?
Họ hạnh phúc khi có một món đồ được đem ra. Có người họ hạnh phúc khi có một món đồ được đem vào. Có biết cái đó không? Cho nên từ đó nó mới dẫn đến cái này.
1. Có những người họ làm đẹp mặt mày họ bằng cách họ đem vào.
2. Có những người họ làm đẹp mặt mày họ bằng cách họ đem ra.
Có hiểu cái này không ta?
Đem ra có nghĩa là họ làm sao cho nó hết nám. Hết mụn cho nó hết mụn. Nó sạch là xong.
Còn đem vào là sao ta? Đúng chưa?
Tu cũng vậy. tu có hai cách:
1. tu là đem vào cái gì đó và
2. đem ra cái gì đó.
Hạnh phúc cũng vậy, hạnh phúc và đau khổ. Trên đời này bao nhiều cảnh đời là bấy nhiêu bi kịch và tôi xin đoán chắc một ngàn phần trăm với bà con là cái đau khổ của mỗi người là khác nhau lắm . Tôi xin đoán chắc với mọi người rằng là tất cả cái đau khổ, tất cả hạnh phúc, nụ cười trên hành tinh này nó đều đến từ hai nguồn thôi.
Tất cả đau khổ trên đời này nó chỉ đến từ hai nguồn thôi. Đó là
1. có cái gì đó và
2. không có cái gì đó.
Có phải không ta? Có đồng ý cái đó không? Phải tuyệt đối đồng ý?
Tất cả hạnh phúc cũng đều đến từ hai nguồn là
- có cái gì đó và
- không có cái gì đó.
Thì cái gì có làm cho mình hạnh phúc? Tôi ví dụ thôi, đó là
- tiền bạc,
- nhan sắc,
- sức khỏe,
- uy tín,
- tình cảm.
Có những cái mình không có, mà nó làm cho mình hạnh phúc:
- không bệnh,
- không nợ,
- không bị vấn đề pháp lý,
- không bị thù oán,
- không bị trục trặc về gia đạo.
Thì đau khổ nó cũng có hai nguồn y chang như vậy.
Có những thứ có mà nó làm cho mình đau khổ. Có những thứ không có làm cho mình đau khổ.
Thì cứ vậy mà hiểu.
(còn tiếp)
⏱️
Diễn đàn tuy ảo, nhưng nghiệp quả có thật
Sư Toại Khanh (Giác Nguyên) Giảng Kinh
Diễn đàn tuy ảo, nhưng nghiệp quả có thật
Sư Toại Khanh (Giác Nguyên) Giảng Kinh