2020-03-12, 09:16 PM
Nhớ cái chuyện bấm chuông cửa nhà thiên hạ rồi co giò chạy làm tui nhớ hồi nhỏ, lũ trẻ tụi tui chuyên môn chơi trò này mỗi khi tan học về.
Khoái nhất là canh nhà nào kín cổng cao tường, lại chưng cái bảng to tổ bố, ghi: "Coi chừng chó dữ!." thế là phá hoài. Có lần chủ nhà để cửa hí hí, mình mắt nhắm mắt mở, ăn quen đến bấm chuông, con chó trong nhà xù lông chạy ra, vừa dí vừa sủa, quăng dép chạy thục mạng, nó dí theo cắn rách cái đít quần, về nhà còn bị bà chị mang ra quất cho mấy roi, thù con chó ấy từ đó đến giờ luôn.

Khoái nhất là canh nhà nào kín cổng cao tường, lại chưng cái bảng to tổ bố, ghi: "Coi chừng chó dữ!." thế là phá hoài. Có lần chủ nhà để cửa hí hí, mình mắt nhắm mắt mở, ăn quen đến bấm chuông, con chó trong nhà xù lông chạy ra, vừa dí vừa sủa, quăng dép chạy thục mạng, nó dí theo cắn rách cái đít quần, về nhà còn bị bà chị mang ra quất cho mấy roi, thù con chó ấy từ đó đến giờ luôn.

Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ...