2020-01-19, 06:19 AM
Tu Đà Huờn
https://toaikhanh.com/read.php?doc=201910221113&lan=vn
Người đầy đủ tri kiến không thể nào mà không tôn kính bậc đạo sư, không tôn kính Đức Phật một cách đúng mức. Người đầy đủ tri kiến ở đây là ai? Là vị Tu đà huờn, vị sơ quả đó.
Tôi đã nói rất là nhiều lần. Đó là chúng ta có thể đi chùa có pháp danh, có thọ giới qui y, chúng ta có cái áo lam, chúng ta có cái giới điệp, giấy chứng nhận qui y v.v..., nhưng mà để gọi là phật tử thì rất khó. Và tôi đã nói: Cứ 100 người phật tử Việt nam thì đối với tôi chỉ có một người là phật tử thật sự thôi. Là vì sao? Có những điều mà chúng ta có thể thấy là chúng ta không thể tự nhận là phật tử. Thứ nhứt, chúng ta đến với Phật Pháp vì cái lý do nào? Đến để mà cầu cái đạo giải thoát vì chán sợ sanh tử trầm luân, không còn muốn tiếp tục lăn trôi 3 cõi 6 đường nữa, thì cái đó mới gọi là lý tưởng đúng đắn. Còn nếu mà đến chùa chỉ vì những lý do như là để cầu phúc, để cầu an, cầu siêu, đi chùa là vì bạn bè rủ rê, đi lâu ngày thành quen, vắng chùa thì nhớ, thí dụ như vậy, đi chùa thì vui, vắng chùa thì nhớ. Lâu ngày có một lúc nào đó mình cứ tưởng mình là phật tử mà trong khi đó cái lý tưởng thật sự của một người tu Phật, học Phật thì mình không có. Có nghĩa là mình chưa có thật sự chán sợ sanh tử. Mình không thấy được 4 sự thật:
Vì sao?
(Còn tiếp)
https://toaikhanh.com/read.php?doc=201910221113&lan=vn
Người đầy đủ tri kiến không thể nào mà không tôn kính bậc đạo sư, không tôn kính Đức Phật một cách đúng mức. Người đầy đủ tri kiến ở đây là ai? Là vị Tu đà huờn, vị sơ quả đó.
![[Image: monkatdusk.jpg]](https://toaikhanh.com/imgs/monkatdusk.jpg)
Quote:Khi mà mình không có những nhận thức cơ bản này thì mình lấy cái gì để mà mình đi chùa đây? Thì chỉ lọt vô mấy trường hợp mà tôi vừa nêu:
- Mọi sự ở đời là khổ.
- Thích cái gì cũng là thích trong khổ, có nghĩa là đầu tư trong khổ.
- Muốn hết khổ thì không có thích trong khổ, tức là không có thích cái gì nữa hết.
- Sống trong 3 nhận thức đó chính là con đường thoát khổ.
- đi vì ai đó rủ rê, đi riết lâu ngày nó thành quen, vắng chùa thì nhớ, đến chùa thì nó vui.
- đến chùa để cầu phúc, thí dụ như rằm, ngươn, sóc vọng, mình tới cũng cầu nguyện, có những cái chùa họ cho mình rút xăm, rồi cúng sao giải hạn.
- đi chùa lúc đầu chỉ vì lý do nào đó, thí dụ như để gởi hủ cốt hay là theo bạn đến chùa nhưng mà tới lúc mình gặp tăng ni mình tiếp xúc mình thấy mình thích, suy nghĩ họ hợp với mình, thế là từ đó về sau cứ rảnh rảnh buồn buồn chạy lên chùa, lâu ngày mình tưởng mình là phật tử.
Vì sao?
(Còn tiếp)
⏱️
Diễn đàn tuy ảo, nhưng nghiệp quả có thật
Sư Toại Khanh (Giác Nguyên) Giảng Kinh
Diễn đàn tuy ảo, nhưng nghiệp quả có thật
Sư Toại Khanh (Giác Nguyên) Giảng Kinh