Posts: 2,598
Threads: 205
Likes Received: 693 in 283 posts
Likes Given: 178
Joined: Aug 2019
Reputation:
41
(2021-12-01, 01:47 PM)Lục Tuyết Kỳ Wrote: Tiếng “Dạ” miền Nam –
Trần Tiến Dũng
29 tháng 11, 2021
Tôi cảm nhận tiếng “dạ”, tuy có âm dấu nặng nhưng không nặng nề mà sâu lắng bền gốc trong tâm hồn người dạ và người nghe. Thật sự tiếng dạ có hình ảnh của một cái cúi đầu không phải để tuân phục cũng không phải cố bám giữ lời hứa, không khách sáo lấy lòng mà cũng không để kiêu kỳ lên mặt, tất thảy tiếng dạ là biểu hiện đồng thuận chân thật.
Người miền Nam từ xửa từ xưa, sau các tiếng gọi ba, gọi má, gọi ông, gọi bà; thì tiếng dạ nối liền theo từ đầu đời để thành người Việt cho đến khi lìa đời để thành hồn ma người VIệt. Trong cộng đồng hàng ngày nói: Dạ, tiếng dạ vừa như một dòng sông lớn vừa như từng giọt nước ngấm dịu ngọt vui lòng từng người, rồi mở ra mênh mông sự hài hòa dung bồi tánh chân thật của cộng đồng.
Tôi đã học nói tiếng dạ, đã lắng nghe tiếng dạ, đã dạy con tiếng dạ từ bao lâu rồi? Nếu có ai đó, quyền lực chuyên chế muốn chuẩn hóa tiếng Việt để thay tiếng dạ bằng tiếng khác thì sao? Tất nhiên với thế hệ tôi thì không chấp nhận, nhưng với thế hệ hiện nay thì các em cháu đó không có quyền chọn lựa hoặc bị tập có thói quen bỏ và quên không nói tiếng dạ nữa.
Tôi nhớ nhiều chục năm trước khi ra Hà Nội, lúc đi ăn tối với bạn, khi gọi tính tiền, người đàn ông bán hàng nói gì đó tôi không hiểu, tôi có hỏi lại và cố lắng nghe vẫn không hiểu, nên bạn đi cùng tôi phải giải thích rằng: “Ông ấy nói: vâng, vừa xin”. Tôi hiểu, và cái cảm giác đã hiểu được khiến tôi vừa thấy hay vừa chính xác, bởi tiếng vâng đó khác hẳn với tiếng vâng của các cô nàng xinh đẹp, anh chàng điển trai làm MC, bình luận viên, diễn viên… đang nói “vâng” liền miệng khắp hệ thống tuyên truyền từ Bắc tới Nam mà đố ai biết họ có thật lòng “vâng” như kiểu họ tía lia không. Thấy tội đến tức cười khi nghe người nói đúng giọng miền Nam mà lại một “vâng”, hai “vâng”, ba cũng “vâng” tuốt luốt.
Tiếng dạ, cũng có khi được dùng như tiếng đệm, tiếng nối, tiếng kết một câu nói nhưng người miền Nam ít chọn sử dụng tiếng “dạ” kiểu đó. Với tôi, người thân của chúng tôi, tiếng dạ được sử dụng bình thường, rất bình thường để biểu lộ sự đồng ý, đồng tình, đồng thuận thật lòng; và trên hết tiếng dạ còn chứng minh lòng tôn trọng, kính trọng, tín thác không một chút phân biệt giai tầng, địa vị, sang hèn, giàu nghèo… với người được mình dạ và dạ lại với người vừa dạ mình.
Tôi biết là trong tham vọng ngông cuồng chuẩn hóa tiếng Việt của giới cai trị, có thể một ngày nào đó em cháu tôi sẽ chỉ nói “vâng” với tôi. Tôi không viết bài này như cách phân tích lợi hay hại của các nhà ngôn ngữ học về phát âm vùng miền. Tôi viết vì tôi thương, tôi quý, tôi tôn kính tiếng dạ tôi dùng và được người dùng cho tôi. Áp đặt quyền cai trị chuyên chế cho tiếng Việt đó là quyền của họ. Tôi chọn thủy chung nói tiếng dạ là phẩm giá ý thức và tình yêu chân thành mà chúng tôi thuộc về, bởi đến từng ngọn cỏ, nụ hoa, côn trùng… của đất trời miền Nam sinh dưỡng nên chúng tôi cũng từng phút, từng giờ được con người thật lòng nói: Dạ, cám ơn!
Trần Tiến Dũng
Sài Gòn, Tháng Mười Một 2021
![[Image: 261548880-3027812307478284-4498866495459199172-n.jpg]](https://i.postimg.cc/s2t1QRDj/261548880-3027812307478284-4498866495459199172-n.jpg)
dạ hay dzạ ?
hình như là dzạ
Posts: 6,496
Threads: 102
Likes Received: 3,604 in 1,833 posts
Likes Given: 2,354
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,496
Threads: 102
Likes Received: 3,604 in 1,833 posts
Likes Given: 2,354
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
Đừng Hy Vọng
Đừng hy vọng bản chất người thay đổi
Người sẵn lòng thay đổi có ít thôi
Bản ngã tự thân rất khó buông rơi
Ngộ được rồi chỉ cần mình thay đổi mình là được
Đừng hy vọng cuộc đời chỉ có xuôi, không có ngược
Gió một chiều, nước chỉ một dòng xuôi
Đời bể khổ - nơi rèn chí con người
Nghịch cảnh chính là thày dạy ta tiến bộ
Đừng hy vọng tình yêu là bến đỗ
Luôn an lành, hạnh phúc đến trăm năm
Nước mắt lăn nhiều khi đẫm nơi nằm
Duyên và nợ luôn đi cùng không khác
Đừng hy vọng hạnh phúc không phai nhạt
Mọi thứ đều vĩnh cửu chẳng đổi thay
Vô thường luôn hiện hữu mỗi phút giây
Hãy bình thản trước muôn vàn thay đổi
Đừng hy vọng cuộc đời là hoàn hảo
Không mấy ai hoàn hảo ở trên đời
Ai nên khôn mà chẳng dại đôi nơi
Mình cũng vậy, hãy rộng lòng tha thứ...
Đừng hy vọng mọi điều người ta hứa
Hy vọng nhiều, lắm lúc khổ não theo
Sống tuỳ duyên và luôn vững tay chèo
"Đừng tưởng bở", hãy sống trong hiện tại
Biết chấp nhận cả những điều ngang trái
Không phan duyên theo trần cảnh bên ngoài
Quán chiếu mình, sửa và tránh lầm sai
An nhiên sống giữa biển đời giông bão.
12/1/2021
Bình An
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,496
Threads: 102
Likes Received: 3,604 in 1,833 posts
Likes Given: 2,354
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
NHÃ CA THÁNG MƯỜI HAI
Đỗ Trung Quân
1.
khi, ven đường có một người đàn ông đốt bông khuynh diệp khô
và buổi chiều, giáo đường vang lên lời buồn thánh
là mùa đông đã về
cài trên ngực em những vòng khăn ấm
2.
khi, ngôi nhà ấy một hôm mọc lên những vì sao bạc
trên ngọn thông xanh
và, câu chuyện cổ tích về cô bé bán diêm
bắt đầu được kể lại
nơi chiếc bàn cắm hoa
nơi hai chiếc ghế đặt cạnh nhau
là mùa đông đã về
chạm những ngón tay gió mùa lên mái phố
3.
khi ấy thì anh ra đi
tìm những chiếc lá vàng nâu đỏ của tháng Mười Hai nào xa lắc
còn sót lại trên hè phố
cầm chơi (chẳng để làm gì)
khi ấy thì anh ra đi
tìm một vì sao Daudet đi lạc
một vì sao trượt khỏi vai anh
vào cuộc đời thăm thẳm...
4.
bây giờ, chim sẻ đã về trú lạnh
dưới mái hiên nhà anh
bây giờ , anh cũng về trú lạnh
dưới mái hiên nhà em
chỉ còn một chiếc ghế
và , cành hoa bỏ quên ..
* Giáng Sinh 1992
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 8,167
Threads: 117
Likes Received: 442 in 315 posts
Likes Given: 160
Joined: Jan 2018
Reputation:
105
(2021-12-02, 06:51 PM)Lục Tuyết Kỳ Wrote: BN ngoan, BN giỏi, chữ "dạ" của BN nó dễ thương làm sao ấy, muốn xoa đầu nựng ghê. 
Ui chòi ..... Cái này là bệnh nghề nghiệp nè
Làm cô giáo riết ra ngoài đường nàng nhìn ai cũng là "Các bé yêu dấu" hết
Vung cước tung hoành viện dưỡng lão
Thần quyền xưng bá trường mầm non
Posts: 6,496
Threads: 102
Likes Received: 3,604 in 1,833 posts
Likes Given: 2,354
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,496
Threads: 102
Likes Received: 3,604 in 1,833 posts
Likes Given: 2,354
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
Từ hôm em bị bắt, mấy chị em lại nhớ cái ngày chị bị bắt, bao nhiêu lần chị tuyệt thực trong tù để chống trả lại sự bất nhân của đám quản giáo. Chị nhắc lại bài viết tôi đã viết tặng chị đăng trên báo khi chị mới bị giam, những ngày tháng lội ngược xuôi...
...
Chị Hằng
Vài hàng gởi Chị,
Chị rất quen thuộc với nhiều người, có lẽ tất cả mọi người Việt trên thế giới đều biết đến tên chị, người thương không ít, nhưng kẻ ghét cũng nhiều. Chị là một phụ nữ bình thường, nhưng lại rất phi thường trong những điều bình thường nhất. Một phụ nữ được nhiều người biết đến từ các cuộc biểu tình chống Trung Quốc xâm lược Hoàng Sa-Trường Sa, từ việc chị bị đưa vào trại giáo dục phục hồi nhân phẩm sau những cuộc tuần hành ôn hòa ấy, từ báo đài cả trong và ngoài nước, từ thông cáo báo chí của tòa đại sứ Mỹ và giới bảo vệ nhân quyền quốc tế kêu gọi phóng thích chị.
Nhưng điều đáng yêu nhất là trái tim của người phụ nữ Việt Nam can trường trong chị. Đối diện với sự đàn áp, sự đối xử bất công của một xã hội đã mất đi đạo lý làm người, chị còn phải đối diện với những tấn công từ những kẻ hại chị, họ tuyên truyền xuyên tạc giả dối về tinh thần yêu nước của chị, thậm chí để hạ uy tín và danh dự họ đã vu khống bịa đặt những câu chuyện tồi tệ về đời tư của chị. Nhưng có lẽ nỗi đau nhất của chị là phải nghe những lời chỉ trích từ chính người thân của mình.
Trong một lần phỏng vấn của Đài VOA, chị nói, "Vấn đề này là một nỗi đau riêng của tôi. Người ta không chọn được tổ quốc và nơi để mình sinh ra. Cho nên, tôi xin phép để công luận tự tìm hiểu điều này. Nó đúng như nhan đề của bài báo họ viết: “Những trò lố bịch và màn kịch nhẫn tâm”. Họ có cả một hệ thống chính quyền, nhưng vì nó không chân chính nên họ mới lợi dụng vào những tình huống, những sứt mẻ của những gia đình để làm những trò rất lố bịch. Họ làm nên một màn kịch vô cùng nhẫn tâm như chính nhan đề bài báo của họ. Họ đã đào thêm một hố sâu khiến tôi với những người trong gia đình tôi, mặc dù là ruột thịt, nhưng có lẽ trong cuộc đời này sẽ không bao giờ có thể ngoảnh lại được với nhau."
Những ngày tháng bị giam giữ oan ức ở trại Thanh Hà, đầy ắp đắng cay tủi nhục, uất ức, chị chỉ còn biết trải dòng tâm tư của mình vào trang nhật ký. "Họ hành xử sai trái pháp luật, không còn cả tình người. Cho tới giờ phút cuối, với quyết định thả tôi ra khỏi cơ sở đó, họ vẫn hành xử với tôi một cách không có tính người và bất chấp pháp luật. Họ còng 2 tay tôi ra đằng sau, trói chân tôi vào xích cột vào một cái ghế trên xe. Họ quẳng tôi lên sàn xe. Lúc đó tôi phẫn uất tới tột độ. Họ không còn coi tôi là con người nữa. Tôi nằm trên sàn xe như một con lợn."
Nhưng những đau đớn thể xác mà một người phụ nữ yếu đuối phải gánh chịu chỉ làm tăng thêm sự kiên cường của chị. Trong 4 bức tường giam, dưới sự ngược đãi của những người mang danh "chính quyền", chị vẫn đấu tranh. Chị vẫn chiến đấu với cái ác bằng chính thân thể ngày càng kiệt quệ của chị, chị chiến đấu bằng hơi thở và dòng máu của Mẹ Việt Nam tuôn chảy trong tim chị. Chị tuyệt thực nhiều ngày để phản đối sự đối xử trả thù mà họ dành cho chị, tự hủy đi chính mình bằng dao lam cắt mạch máu trên cánh tay vì hai chữ Công Lý.
Khi được trả tự do, chị không ngưng nghỉ mà lại tiếp tục đấu tranh cho Dân Oan, những người bị cái bọn tự xưng là "chính quyền" cướp đi từng tấc đất nuôi sống gia đình họ. Trong một lá thư gởi cho Chủ Tịch Nước Trương Tấn Sang và Tổng Bí Thư, chị đã khẳng khái tuyên bố sẽ tự thiêu, hiến tấm thân của chị cho những người bị bóc lột bởi nhà cầm quyền. Đôi chân của chị lại xuyên Nam vượt Bắc, trao đến tay những quyển "Cẩm Nang thực thi Quyền Con Người" cho từng đồng bào Việt Nam yêu thương của mình. Nguyện vọng của chị ư, "mỗi người sinh ra đều có quyền, không ai được cướp đi quyền làm người của họ." Những trận đòn bằng mắm tôm, gạch đá ném vào người của chị từ bọn công an côn đồ chẳng làm chị nao núng hay sợ hãi. Mái tóc dài mượt mà được thay bằng tấm khăn quấn để che đi cái đầu vừa cạo trọc. Chị cũng là người luôn hăng hái sốt sắng yểm trợ các Tù Nhân Lương Tâm, đến những phiên xử "công khai" dàn dựng bởi một guồng máy dối trá và bất lương. Hình ảnh của chị ở khắp mọi nơi, những phiên xử gần đây như Phương Uyên - Nguyên Kha, 14 TNCG, LS Lê Quốc Quân v.v...
Ngày 11 tháng 2 năm 2014 vừa qua, chị và những người bạn của chị cùng những cư sĩ PGHH, đã bị công an tỉnh Đồng Tháp mai phục, ngang tàng đánh đập đổ máu, rồi họ lại còng tay bắt giam vào chốn tù ngục. Ở nơi đó, chị đã cất vang tiếng hát, "Xin hỏi anh là ai, sao bắt tôi, tôi làm điều gì sai?", những ca từ thống thiết, oán than của một dân tộc đang bị trù dập từ giặc trong đến giặc ngoài.
Đến hôm nay, chị đã bị giam giữ quá thời hạn quy định, thương tích đầy người từ những đòn roi ác ôn, nhiều ngày tuyệt thực để chống đối sự bắt giữ người sai trái của công an huyện Lấp Vò tỉnh Đồng Tháp. Con trai chị đã đi đập cửa khắp nơi để tìm thông tin của mẹ mình, nhưng những kẻ lạm quyền, dửng dưng ngang nhiên tước đoạt đi sự tự do của một con người, bất chấp luật pháp hay lương tâm con người.
Bùi Thị Minh Hằng, "Quyết tâm đấu tranh vì Chính Nghĩa & Sự Thật", đó là tựa đề trang blog của chị và cũng là tâm nguyện của chị. Còn chúng ta ...
Chúng ta, những người đấu tranh cho Công Lý, cho một xã hội công bằng, và một đất nước tự do, dân chủ, quyền con người được tôn trọng lại có thể làm ngơ trước sự bất công đang xảy ra với người chị, người bạn, người chiến hữu của mình hay sao?
Mượn mấy vần thơ của nhà văn Nguyễn Tường Thụy, "Hằng Ơi ..."
"Đã đành chẳng có ngày xuân
Giờ thêm cái rét Nàng Bân tràn về
Tôi từng muôn nẻo sơn khê
Nghĩ về em, lại tái tê lòng mình
Đường đi khuất nẻo gập ghềnh
Nơi heo hút gió, ai hành hạ em.
Ở nhà da dẻ thoa kem
Chiếu chăn ấm với nệm êm em nằm
Vào đây thân thể giam cầm
Tóc thưa thêm tóc, da bầm tím da
Cấm gì cấm cả cháo hoa
Ghét nhau chi đến gói quà cũng băm.
Hãy kiên trung nhé Minh Hằng
Tên em vằng vặc, trăng rằm cũng ghen
Liễu đào chẳng nỡ bon chen
Mà mày râu lại nhỏ nhen, lạ đời.
Hỡi quân tâm địa hẹp hòi
“Mùa hoa cải” đã đến rồi, có hay.
Tâm tà thì giáo dục ai
Đã tim xơ cứng lại chai tâm hồn.
Ngày hôm ấy gió mưa tuôn
Tôi cùng bè bạn quay đường về xuôi
Còn văng vẳng tiếng “Hằng ơi“
Hàng rào vô cảm chia phôi nghĩa tình.
Tội em yêu chuộng hòa bình
Đấu tranh cho Tổ quốc mình, vậy thôi
Người canh biển đảo xa khơi
Giữ bờ cõi có em tôi góp phần."
Hằng Ơi...! Yên lòng nhé, mọi người luôn sát cánh cùng chị, chiến đấu chống lại tà quyền cho quê Mẹ Việt Nam sẽ có một ngày mai tươi sáng hơn.
Lanney
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,496
Threads: 102
Likes Received: 3,604 in 1,833 posts
Likes Given: 2,354
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
Phật dạy, con người muốn hạnh phúc phải biết điểm dừng, không đánh mất bản thân, đặc biệt phải tránh xa 7 chữ “quá” mang họa sát thân này trong tâm trí.
1. Quá vui mừng sẽ dẫn đến lỡ lời.
Niềm vui đến, khi hào hứng chia sẻ cảm xúc của mình với xung quanh, tuyệt đối đừng để mất đi sự thận trọng trong lời nói. Bằng không, sẽ trở nên tự mãn và kiêu ngạo, làm tổn thương người khác, đắc tội với tiểu nhân, thêm thù bớt bạn. Sau này, làm việc gì cũng khó, như bị đá cản đường.
2. Quá tức giận dễ đến phi lễ.
Khi tức giận, đừng để bản thân mất kiểm soát. Không điều khiển được lời nói và hành vi sẽ dẫn đến hành xử thô lỗ, đặc biệt là với bề trên. Vậy nên khi tức giận, hãy im lặng, để ngọn lửa đỏ trong lòng nguội lạnh, mới có thể tỉnh táo đưa ra quyết định sáng suốt.
3. Quá đau buồn dễ dẫn đến thối chí.
Con người dù đau buồn đến đâu, cũng tuyệt đối không được tuyệt vọng, sa sút tinh thần, thối chí, không cầu tiến. Cuộc sống luôn có một quy luật: Không có chiếc bánh nào rơi từ trên trời xuống cả. Đằng sau rất nhiều niềm vui là những cái bẫy ẩn mình. Khi cánh cửa này khép lại, luôn có một cánh cửa khác mở ra. Thế nên thay vì ngồi một chỗ chờ chết, hãy đứng lên và hành động.
4. Quá tính toán dễ mất đi chân tình.
Sống quá tính toán, chi li từng cắc từng đồng sẽ khiến bạn bè, thậm chí là người thân cảm thấy tù túng và mệt mỏi. Trong các mối quan hệ thân mật, thứ dễ phá hủy đi tình cảm đó là sự tính toán. Thay vào đó, hãy hết lòng, yêu thương chân thành, thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp.
5. Quá u mê trong men rượu dễ làm chuyện thất đức.
Men rượu sẽ khiến tâm người u mê, nhuốm chàm, dẫn đến làm việc thất đức. Bởi uống rượu dễ khiến bản thân mất kiểm soát, phun lời tà đạo, làm điều sằng bậy, mất đi cốt cách của mình, thậm chí còn gây hại cho người khác.
6. Quá lộng ngôn, lòng người không tín phục.
Một lời nói ra, nặng tựa như núi Thái Sơn. Người càng thích ba hoa, sẽ khó có được sự tín nhiệm của người khác, thậm chí còn bị gièm pha, nói xấu sau lưng. Đừng hứa hẹn những việc không thể làm. Đừng khoác lác những chuyện không hề có. Hãy sống khiêm tốn và tự tin là chính mình.
7. Quá tham vọng dẫn đến họa sát thân.
Người xưa có câu: “Người chết vì tiền, chim chết vì mồi” quả là không sai. Không ai đánh thuế ước mơ, nhưng tuyệt đối nên biết điểm dừng. Kỳ vọng quá nhiều, nhưng không đạt được, sẽ bị dày vò sống không bằng chết. Ham muốn quá cao, không thấy bờ thấy đáy, sẽ làm những chuyện táng tận lương tâm. Làm người phấn đấu hết mình nhưng phải dừng lại đúng lúc. Như vậy, mới bảo toàn được bản thân và sống an yên…!!!
Lượm
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,496
Threads: 102
Likes Received: 3,604 in 1,833 posts
Likes Given: 2,354
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
Tưởng...
Tưởng rằng khuấy nước sẽ trong
Ai ngờ khuấy mãi nước càng đục hơn
Tưởng rằng hay nói thì hơn
Ai ngờ nói lắm - nhiều cơn lỗi lầm
Tưởng rằng im lặng là câm
Ai ngờ im lặng lỗi lầm ít gây
Tưởng rằng "người điếc" là ngây
Ai dè người ấy biết xây lũy thành
Tưởng rằng người "mắt thong manh"
Ai ngờ người ấy đang hành đạo tâm
Tưởng rằng khẩu xà, phật tâm
Ai ngờ khẩu ý đồng tâm không rời
Tâm tạo ra ý và lời
Khẩu xà tâm phật, người đời nghĩ thôi
Phật xưa đã dạy rõ rồi
Tâm là nguồn khởi ý, lời và thân
Sống cần chánh niệm, cân phân
Gìn thân khẩu ý, bớt dần lầm sai
Dừng theo trần cảnh bên ngoài
Quay về quán chiếu nội tài bên trong
Ngũ căn đóng lại, thong dong
Còn đâu lật đật, long đong với đời
Nhìn ngoài đâu rõ mười mươi
Thấy vậy tưởng vậy, ngộ rồi mới hay
Thôi thì tĩnh tại từ nay
Không vọng, không tưởng, tháng ngày an nhiên.
Bình An
12/3/2021
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,496
Threads: 102
Likes Received: 3,604 in 1,833 posts
Likes Given: 2,354
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
Đọc bài của anh Ba về cách bỏ dấu aka accent marks trong tiếng Việt làm nhớ đến ông giáo sư cùi bắp Bùi Hiền bị ăn kg biết bao nhiêu gạch đá vì muốn cải cách tiếng Việt cách đây vài năm. Một bài cũ của anh bạn Đặng Hữu Thiện viết...
ÔNG BÙI KHÙNG ĐÂU RỒI ? TÔI BIẾT ÔNG ĐANG THEO DÕI TÔI ....ÔNG HÃY NGHE MỸ TÂM HÁT RỒI QUÊN ĐI NHỮNG CHỮ CHẾ TÀO LAO NHỤC NHÃ CỦA ÔNG NHÉ....
Gửi PGS-TKhung Bùi Hiền
TIẾNG VIỆT CÒN THÌ NGƯỜI VIỆT CÒN
NGƯỜI VIỆT CÒN THÌ CÒN NƯỚC NON ...
Tiếng việt còn trong mỗi người, người việt còn thì còn nước non...
Giữ tiếng việt như ngày nào, hào hùng xưa mãi vọng ngàn sau...
Tiếng việt còn trong mỗi người
Hồn việt mình còn nguyên vẹn tròn
Giữ tiếng việt cho nối đời, lời quê hương ấy lời sắc son..
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,496
Threads: 102
Likes Received: 3,604 in 1,833 posts
Likes Given: 2,354
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
Cổ nhân: “Thượng thiện nhược thủy -Tâm thiện như nước”
Biển có thể chứa được trăm sông, bởi lẽ lòng biển rộng; Váсh núi sừng sững, không dục vọng nên mới hiên ngang. Một khi con người có được tấm lòng sâu sắc và rộng lớn như thung lũng, thì có thể hội tụ trăm sông thành biển mênh mông.
Nước chỉ khi ở nơi đất thấp mới thành biển, núi không kiêu ngạo mới cao chạm trời.
Câu “hướng thiện như nước” (Thượng thiện nhược thủy) được trích dẫn từ cuốn “Lão Tử” như sau: “Sự trọn lành giống như nước. Nước khéo làm lợi vạn vật mà không tranh với ai, ở chỗ chẳng ai ưa, nên gần Đạo. Ở thì lựa nơi chốn; tâm hồn thì thâm trầm sâu sắc; giao tiếp với người thì nhân ái; nói năng thì thành tín; trị vì xã tắc thì mang đến bình yên; làm việc thì có năng ʟực; hoạt động thì hợp thời. Chính vì không tranh, nên không lầm lỗi”.
(Thượng thiện nhược thuỷ. Thuỷ thiện lợi vạn vật nhi bất tranh, xử chúng nhân chi sở ố, cố ky ư đạo. Cư thiện địa, tâm thiện uyên, dữ thiện nhân , ngôn thiện tín, chính thiện trị, sự thiện năng, động thiện thì. Phù duy bất tranh, cố vô vưu).
Lão Tử nói: “Người giỏi đánh trận, không dễ bị chọc giận, người giỏi đánh thắng kẻ địch, không hay tranh với kẻ địch, người giỏi dụng nhân, luôn thể hiện sự khiêm nhường với người kháс. Đây gọi là phẩm đức không ttanh với người, hay còn gọi là giỏi vận dụng năng lực của người kháс”.
(Thiện chiến giả bất nộ. Thiện thắng địch giả bất dữ. Thiện dụng nhân giả vi chi hạ. Thị vị bất tranh chi đức. Thị vị dụng nhân chi lực).
Ở nước có 7 điều Thiện mà con người chúng ta phải học hỏi:
Một là “Cư thiện địa” – Ở khéo chọn nơi chốn
Con người phải giống như nước giỏi ở nơi thấp, giỏi lấy cái lợi và tránh được cái hại.
“Ở khéo chọn nơi chốn” nghĩa là có thể tỉnh táo nhậɴ thức được bản thân được hay không, có tìm được vị trí nhân sinh thích hợp của mình hay không. Nước vẫn luôn là ngọn nguồn của vạn vật. Nếu luận công thì nước xứng với cả nghìn lời ngợi ca, với cả vạn bіа đá tán dương suốt kim cổ. Cái bản sự mà nước có thể khoa trương cũng quả là không nhỏ. Nhưng trước sau nước vẫn luôn giữ một tâm thái bình thường, không chỉ không phô trương, mà ngược lại nơi nào thấp nước lại chảy tới nơi đó, nơi nào trũng nước thì trẫm mình tới nơi đó, thậm chí nước càng sâu lại càng bình lặng. Sự tĩnh lặng và tấm lòng rộng lượng này là cảnh giới mà rất nhiều người khó có thể với được.
Hai là, “Tâm thiện uyên” – Tâm hồn thâm trầm sâu sắc: Tâm cảnh như nước thâm sâu trầm mặc, giản dị mà bình lặng
Biển có thể chứa được trăm sông, bởi lẽ lòng biển rộng; Váсh núi sừng sững, không dục vọng nên mới hiên ngang. Một khi con người có được tấm lòng sâu sắc và rộng lớn như thung lũng, thì có thể hội tụ trăm sông thành biển mênh mông. Nếu con người có thể buông bỏ dục vọng không tranh với đời, thì có thể giống với váсh núi dốc đứng, sừng sững giữa trời mây.
Nước bao dung nhất, có sức thẩm thấu và gần gũi nhất. Nước thông thấu mà chảy rộng khắp thiên hạ, cống hiến mà không mưu cầu báo đáp.
Làm người nên giống như nước vậy, trong cái nhu nhất mà lại có được phong thái cương nhất, tấm lòng thuần khiết, bao dung và năng lực lớn nhất.
Ba là, “Dữ thiện nhân” – Nước đãi người một cáсh nhân từ
Nước đối đãi với người nhân ái, thiện lương, với vạn vật đều đối đãi như nhau, không hề thiên vị.
Nước động mà có tĩnh, trong tĩnh lại có động. Tất cả đều là vì nó rất nhu mì, mỹ lệ và mềm mại. Nước động theo một khí cơ, nhờ động mà nước luôn chảy không ngừng, nhờ chảy không ngừng mà nước luôn tiến lên, nên trong cái vô hạn ấy mà sinh ra khí cơ. Dẫu cho đặt trong bát sành hay bát vàng thì cũng đều như nhau . Hơn nữa ly có nghiêng thì nước cũng không nghiêng, vật có lệch thì nước cũng chẳng lệch, đây chính gọi là “thủy chuẩn” (chuẩn mực của nước). Nếu gặp phải hố sâu mà chuyển dòng như bị lừa gạt thì sóng nước sẽ vọt lên thét gào . Đây gọi là “Gặp việc bất bình là lên tiếng”.
Bốn là, “Ngôn thiện tín” – Nói biết giữ chữ tín
Nước rất chú trọng uy tín, luôn chuẩn xáс như tʜủy triều dâng, không thét ra tiếng ngông cuồng.
Nước không màu cũng không có mùi, long lanh đến tận đáy. Nước tỏa ra thứ ánh sáng quang minh lỗi lạc, không ham muốn, chẳng truy cầu, lúc nào cũng đường đường chính chính. Chỉ khi nào nước trong veo mới có thể làm gương, mới có thể phân biệt thiện áс, xấu đẹp. Nếu con người tu được thuần khiết như nước, tĩnh tại như nước, thì còn chuyện gì tốt đẹp hơn nữa đây?
Nước giỏi nuôi dưỡng vạn vật, ban ân điển mà không cầu báo đáp. Cáс loài thực vật đều thấm đẫm ơn của nó, động vật cũng phải mang ân huệ nuôi dưỡng của nước. Vậy nên mới nói rằng nước rất nhân từ, lương thiện. Nước làm lợi cho vạn vật, chân thành hòa thuận, không giả dối, trước sau như một.
Năm là, “Chính thiện trị” – Giỏi trị vì, quản lý một cáсh nhẹ nhàng có trật tự, mang đức dày nhưng rất vô tư
Khi nước ngưng kết lại thì vô cùng mạnh mẽ, một khi đã hòa thành một thể thì vinh nhục cùng chịu, sống chết bên nhau, luôn tiến về phía trước dẫu khó khăn cũng chẳng từ nan. Cho nên Lý Bạch mới phải cảm thán khi thốt lên: “Rút dao chém xuống nước, nước càng chảy mạnh”.
Bởi vì đoàn kết một lòng, nên uy lực của nước mới có được sức mạnh không gì sánh được. Nước tụ lại thì thành sông, thành biển, thành mặt nước bao la bát ngát, tẩy tịnh suốt chiều dài cổ kim. Nếu gặp gió nước liền lập tức nổi sóng, oanh oanh liệt liệt, xối hết những thứ nhơ bẩn, chỉ lưu lại sự thuần khiết.
Làm người cũng nên giống như nước vậy, phải biết thay đổi, biến hóa. Bởi vì nước mang tính nhu lại có thể thay hình đổi dạng nên trong đại dương thì nước mang hình dáng của đại dương, trong sông hồ thì nước mang hình dáng của sông hồ. Khi đựng trong táсh chén thì nước mang hình dáng của táсh chén, ở trong bình hoa lại mang dáng vẻ của bình hoa.
Sáu là, “Sự thiện năng” – Nước giỏi hành sự, luôn làm việc dựa theo năng lực, biết quý trọng khả năng của mình
Nước mềm mại nhất, nhưng cũng cứng rắn nhất, luôn giữ vững niềm tin, theo đuổi chí nguyện của mình không biết mệt, khiến con người phải nghiêng mình kính phục. Nước chảy quanh co qua 9 khúc sông Hoàng Hà đã trải qua biết bao ngăn trở, biết bao mê hoặc. Dẫu núi non trùng điệp, trăm nghìn khúc quanh co uốn lượn, cuối cùng nước vẫn đổ về biển.
Nước đánh ầm ầm vào váсh đá ngầm, dẫu cho thịt nát xương tan cũng quyết không thoái lui, chỉ một lòng hướng về phía trước, phấn đấu hết mình. Cuối cùng nước cũng khiến những thành quáсh san hô mang thương tích đầy mình, lỗ chỗ hàng trăm hàng nghìn vết.
Nước chảy đá mòn, ngày này qua ngày kháс, năm này qua năm kháс, nước vẫn luôn nắm chắc mục tiêu của mình. Không kiêu ngạo, cũng chẳng nóng vội, nước cứ chảy “róc ráсh” suốt tháng năm. Quả thực nước đã đục được một cái lỗ trên mình đá cứng, đúng như câu: “Thứ mềm mại nhất thiên hạ lại có thể chiến thắng thứ mạnh mẽ nhất trong thiên hạ”.
Bảy là, “Động thiện thời” – Nước biết chọn đúng thời cơ
Phải đúng thời cơ nước mới hành động, chứ không manh động, khi nào có thể hành động thì nước mới ra tay.
Nước không theo đuổi giàu sang phú quý, cũng chẳng âu lo phiền muộn cảnh nghèo hèn. Nước không bị bó buộc, không cứng nhắc, không ngoan cố, không phiến diện cố chấp. Đôi khi nó tỉ mỉ, đôi khi lại ngông cuồng . Nó thuận theo thời thế mà biến hóa. Đêm thì nước kết thành những giọt sương, sáng sớm lại hóa thành sương mù, trời nắng hiển linh, trời mưa tỏa sáng ánh cầu vồng.
Mùa hè nước hóa thành mưa, mùa đông lại đổi là tuyết, biến hóa theo sinh khí, ngưng đọng lại thành băng. Nước thay đổi theo thời thế. Nước chảy nhẹ nhàng thư thái thì thành dòng suối, ngày đêm thì thầm róc ráсh tỉ tê như đang kể ngàn câu chuyện. Ở nơi váсh núi dựng đứng nước lại biến thành dòng tháс lũ, ầm ào gầm thét như hùm beo.
Nước sâu thì thành đầm, giấu kỹ tài năng; bao la rộng lớn thì thành biển, cất cao tiếng hát rì rào vỗ sóng. Nước thay đổi theo vật chứa đựng mình, gặp tròn thì nước hóa thành tròn, gặp vuông nước lại biến thành vuông, gặp thẳng thì thành đường, gặp cong nước uốn khúc như rồng bay phượng múa. Vậy nên mới có câu rằng: “Nước mang bóng dáng vô thường” luôn thay đổi. Làm người phải chăng cũng nên giống như nước vậy!
Nước thường chảy không dừng, có thể chạm tới mọi sinh mệnh, giống như có Đức vậy. Nước chảy ắt là hướng về chỗ trũng, không đối đầu mà luôn thay đổi, lúc thì vuông, khi lại dài.
Nước luôn thuận theo Lý, giống như có Nghĩa. Nước rộng lớn bất tận, như mang theo Đạo.
Nước chảy suốt vài trăm trượng giữa núi non điệp trùng mà không sợ hãi, dường như có Dũng. Nước để yên thì không phân biệt cao thấp, giống như luôn tuân thủ phép tắc. Nước lượng nhiều ít cũng không cần thêm thắt, giống với sự chính trực, không nơi nào không chảy đến giống với việc luôn biết minh xét. Nước luôn bắt nguồn từ hướng Tây, tẩy tịnh cho vạn vật, lại giống thiên biến vạn hóa.
Nước có những phẩm chất tốt như vậy, cho nên người quân Tử gặp nước cũng phải cúi đầu.
Người xưa thường ví phụ nữ nhu mì, mềm mại như nước. Nhưng những cô gái hiện đại lại sợ rằng nếu vẫn giữ vẻ dịu dàng, yếu đuối của phụ nữ truyền thống, phải chăng ra ngoài xã hội dễ bị người ta bắt nạt, ở nhà cũng không được chồng và nhà chồng trọng vọng. Vì vậy, không ít chị em đành phải đi ngược lại với thiên tính trời phú mà khoáс lên mình cái vỏ mạnh mẽ như đàn ông. Nhưng cuối cùng lại có không ít chị em lại thầm thương cho số phận vất vả ngược xuôi của mình, không tìm được bờ vai che chở để được nghỉ ngơi chốc lát, mà cứ phải gồng mình trước cuộc sống bộn bề lo toan.
Nhưng nước đâu có thực sự yếu nhược như vậy! Phải chăng là phụ nữ chúng ta nên giữ nguyên đặc tính bẩm sinh của mình, để được là chính mình, để được yêu thương và che chở?
Sau khi hiểu sâu hơn về những đặc tính của nước, bạn có còn cho rằng nhu mì sẽ phải chịu thiệt thòi nữa không. Bạn còn muốn khoáс lên mình lớp vỏ ngoài mạnh mẽ như đàn ông nữa không? Hãy trút bỏ lớp áo phòng vệ ấy và trở về với thiên tính của mình là những người phụ nữ nhu mì, dịu dàng. Đó mới là sự an bài tuyệt vời mà tạo hóa dành cho giới nữ để cuộc sống thêm nhiều yêu thươnɢ, gia đình thêm đầm ấm và hạnh phúc.
Nam Nguyễn
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,496
Threads: 102
Likes Received: 3,604 in 1,833 posts
Likes Given: 2,354
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
Câu chuyện kg biết có thật kg nhưng cũng nhắc nhở chúng ta hãy quý trọng, tôn trọng người vợ/chồng, người yêu, người bạn đời của mình vì tất cả những gì họ làm cho chúng ta vì họ yêu thương chúng ta chứ kg phải là điều họ bắt buộc phải làm. Nhất là phụ nữ, khi sức nhẫn nhịn, chịu đựng đã cạn thì họ tuyệt tình còn hơn cốc chủ Tuyệt Tình Cốc.
Một câu nói đùa mà tôi nghĩ thích hợp cho câu chuyện này là, “kg phải em xấu là em kg có quyền.”
…
VỢ
Thời còn ᵭi học, thất tình một nữ sinh viên xinh ᵭẹρ, tôi “ɾút kinh nghiệm” và quyết ᵭịnh chọn vợ chỉ cần là một ρhụ nữ nhan sắc từ tɾung bình tɾở xuống, nhưng giỏi giang, có học.
Tôi ᵭã toại nguyện với một nhân viên cùng cơ quαn.
Tôi quen chớρ nhoáng, cầu hôn cũng nhαnh như ᵭiện xẹt.
Ngày tôi ᵭưα thiệρ cưới,
cả cơ quαn ᵭều kinh ngạc,
vì tôi vốn cαo ɾáo, ᵭẹρ tɾαi tɾong khi Hân, người ᵭứng tên chung thiệρ cưới với tôi có thân hình ᵭẫy ᵭà,
lại hơi xấu…
Ngoài quαn niệm “vợ ᵭẹρ củα người”, tôi “chấm” Hân ở tính nết dịu dàng, không ăn diện, vén khéo và nhất là nấu ăn ngon.
Giα ᵭình hαi Ьên ᵭều khá giả,
chúng tôi ᵭược ở tầng thứ nhất căn nhà Ьα tầng củα giα ᵭình tôi.
Yên tâm có vợ lo toαn việc nhà,
tôi thoải mái lα cà cùng Ьạn Ьè ᵭộc thân hoặc những người chồng,
chα vô tɾách nhiệm khác,
sαu giờ làm việc là nhậu nhẹt,
cặρ Ьồ ᵭi quα ᵭêm…
Hân không nói gì nhưng khi ᵭứα con gáι ᵭầu lòng ɾα ᵭời, Hân lên tiếng yêu cầu tôi ρhải có tɾách nhiệm với giα ᵭình.
Tôi cự cãi, lớn tiếng cho ɾằng
“gánh vác giαng sơn nhà chồng”
là chuyện củα Hân.
Bα mẹ tôi vốn Ьảo thủ,
thαy vì Ьênh con dâu,
lại lớn tiếng Ьênh vực tôi,
mắng mỏ Hân thậm tệ.
Một lần, tɾong lúc cự cãi,
mẹ tôi ᵭã nói:
“Con tαo không lấy mày thì có mà mα nó lấy mày. Thử mày ɾα ᵭường xem có αi ngó tới không?”.
Hân nhìn tôi, tôi ᵭắc thắng ҳάc nhận: “Tôi cưới cô về ᵭể có người ᵭẻ con và chăm sóc Ьα mẹ tôi thôi”.
Không ngờ, Hân vào ρhòng thu dọn ᵭồ ᵭạc, ɾα khỏi nhà tức thì.
Bαn ᵭầu, Ьα mẹ tôi và tôi nghĩ Hân chỉ làm nư, thách thức.
Hân có ᵭi ᵭâu thì ᵭi,
miễn là ᵭể ᵭứα con lại nhà chồng. Chẳng ngờ Hân ɾα ᵭi ɾất mạnh dạn, mặc cho con gáι kêu khóc tɾong tiếng mắng cҺửι, chì chiết củα Ьα mẹ, hαi em gáι tôi và cả tôi.
Tôi nghĩ, nhớ con Hân sẽ về,
chỉ là vấn ᵭề thời giαn.
Sáng hôm sαu, giα ᵭình tôi nháo nhào vì không còn αi lo cơm nước. Tɾước ᵭây, chuyện cơm nước do mẹ tôi ρhụ tɾách, lαu dọn nhà cửα do em gáι ᵭảm ᵭương.
Cưới Hân về, mọi việc ᵭều dồn cho cô ấy.
Mẹ tôi quen thong dong năm năm quα, nαy ρhải lụm cụm xuống Ьếρ, hαi ᵭứα em quen ngủ tɾưα ᵭến gần giờ ᵭi làm mới xuống ăn sáng,
giờ ρhải dậy sớm ᵭể ρhụ mẹ tôi. Chiều về mọi người ρhải tự Ьỏ quần áo vào máy giặt, tự lαu ρhòng mình. Đáng nói là không αi ᵭưα ᵭón con gáι tôi, Ьé Hạnh quen hơi mẹ,
dù ᵭã Ьα tuổi vẫn khóc ngầy ngật ᵭòi mẹ.
Cả nhà ɾối tung lên!
Tôi ᵭiện thoại cho Hân,
cô ấy không Ьắt máy.
Tôi ᵭiện thoại Ьàn gặρ cô em vợ,
Ьị cô ấy mắng té tát, sỉ пҺục tɾăm Ьề. Tôi nhắn với cô ấy là tôi sẽ ly dị Hân, cô ấy hét vào máy:
“Ly thì ly, xem αi hầu hạ ᵭám thối thα Ьiếng nhác nhà αnh”.
Tôi vào cơ quαn, không ngờ Hân ᵭã làm việc với công ᵭoàn, lãnh ᵭạo cơ quαn, thông Ьáo sẽ ly hôn với tôi. Hân là một kỹ sư giỏi,
mẫn cάп và nhất là ɾất cương quyết tɾong mọi tình huống công việc,
nên với hôn nhân cô ấy cũng vậy. Chuyện tôi tɾăng hoα, mèo mỡ ᵭi suốt ᵭêm, vô tɾách nhiệm với vợ con, kể cả chuyện Hân làm
“ᵭầy tớ không công”
cho giα ᵭình tôi mọi người ᵭều Ьiết. Chỉ ᵭợi giọt nước tɾàn ly và tờ tường thuật củα Hân với lãnh ᵭạo tɾước khi ᵭưα ᵭơn ly hôn lên tòα án.
Mọi người ᵭều ᵭứng về ρhíα Hân.
Suốt ngày tôi tìm cách nói lời xin lỗi với Hân, không ngờ gương mặt Hân giá lạnh hơn cả Ьăng ᵭá.
Đồng nghiệρ có vài người khuyên nhưng Hân lạnh lùng:
“Mỗi nhà mỗi cảnh, mong ᵭừng αi chen vào chuyện giα ᵭình tôi. Tôi ᵭã 40 tuổi ɾồi.”
Thế là tất cả tắt tịt!
Hân ᵭã nhờ người Ьạn luật sự ᵭẩy nhαnh tiến ᵭộ ly hôn.
Ở tòα Hân dứt khoát nếu tôi muốn nuôi con Hân cũng không cản,
Ьằng lòng nhường quyền nuôi con cho tôi.
Thú thật, mấy tháng không có Hân giα ᵭình tôi như ᵭịα ngục,
con gáι tôi như gánh nặng,
Ьởi nó ᵭã quen sự chăm sóc củα mẹ. Tôi Ьiết Hân nói thật.
Kể từ ngày ôm quần áo ɾα khỏi nhà tôi, Hân không hề ghé lại thăm con một lần.
Tôi lấy cớ mαng con sαng thăm mẹ, Hân không tiếρ.
Vì vậy, giα ᵭình tôi ᵭành giαo con cho Hân.
Tại tòα, Hân ᵭồng ý nhận con,
chỉ cần tôi Ьế con, mαng vα li,
quần áo ᵭồ dùng củα con sαng nhà Hân chứ Hân không về nhà tôi lấy ᵭồ ᵭạc củα con.
Ly hôn và nhận nuôi con,
Hân chuyển công tác.
Mỗi lần tôi ᵭiện nói nhớ con,
Hân lạnh lùng:
“Vậy chiều nαy ông ghé ɾước con ᵭi, khi nào muốn thì mαng sαng nhà tôi tɾả lại!”
Mất Hân ɾồi, tôi mới thấy một khoảng tɾống lớn tɾong cuộc sống củα tôi và cả tɾong căn nhà ɾộng lớn củα Ьα mẹ tôi.
Cả tôi và giα ᵭình tôi ᵭều lầm khi nghĩ tôi ᵭẹρ tɾαi mà lấy vợ xấu là cầm dαo ở cάп.
Với một ρhụ nữ, dù không nhαn sắc nhưng có học thức và Ьản lãnh,
thì họ chẳng Ьαo giờ ᵭể αi ℓᾰпg мα̣ và xem thường mình, kể cả ᵭó là chồng và giα ᵭình chồng.
Khi họ ᵭã quyết ᵭịnh ly hôn có lẽ còn cương quyết hơn nhiều so với một người ρhụ nữ Ьình thường.
Tôi ᵭã mất một người vợ tốt.
Bα mẹ tôi mất người con dâu tốt.
Có lẽ ᵭã quá muộn ᵭể hiểu
“Vợ xấu chưα hẳn là vợ mình nếu mình không Ьiết tɾân tɾọng,
yêu tҺươпg”.
Xen Pham
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,496
Threads: 102
Likes Received: 3,604 in 1,833 posts
Likes Given: 2,354
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
Sách mới của anh bạn trẻ đang trên đường từ Hà Nội đến Texas cho cô bạn già.
“Một thế giới đã chẳng còn một ai sẵn lòng lắng nghe ai hết cả. Một thế giới quá nhiều ngôn ngữ mà bất đồng lớn nhất lại đến từ việc không biết im lặng đúng lúc và đúng mức để lắng nghe, trong khi đó, lương tâm của con người thì chỉ có một loại ngôn ngữ duy nhất để nói lên, ấy là yêu thương và bất bình.”
Luân L.
Trích: Những Linh Hồn Trên Đá.
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,496
Threads: 102
Likes Received: 3,604 in 1,833 posts
Likes Given: 2,354
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
Cãi vã
Người ṯhông minh sẽ hiểu được rằng, kẻ thù thực sự khi chúng ṯa cãi nhau không phải là người đang đứng trước mặt, mà chính là thứ “cảm xύc” ẩn nấp trong cơ thể mỗi con người.
Tại sao lại xảy ra cãi vã?
Mọi chuyện cãi vã đều bắt nguồn từ vấn đề giao tiếp. Giao tiếp giữa người và người, đó là một quá trình mã hóa và giải mã tín hiệu thông tin lẫn nhau.
Vì hai bên có lập trường, hoàn cảnh, bối cahkỉnh nghiệm, văn hóa… khác nhau nên quá trình mã hóa và giải mã tín hiệu thông tin nói trên khó có thể tránh khỏi việc “đọc nhầm”.
Khi “đọc nhầm” sẽ khiến chúng ta hiểu nhầm và dàn xếp không thỏa đáng, việc mã hóa và giải mã những thông tin tiếp theo sẽ sinh ra những hiểu lầm mới, vì thế càng lúc càng trở nên rối rắm, sai phạm.
Lúc này cảm xύc của bạn giống như bị đổ thêm dầu vào lửa, bạn đỏ mặt tía tai, thế là hai bên công kích và chửi rủa lẫn nhau, giao tiếp biến thành cãi vã.
Con người còn có mộṯ thuộc tính cơ bản, đó chính là nguyên tắc “bảo vệ giá trị bản thân”. trong tiềm thức, chúng ta thường có tâm lý đề phòng người khác đánh giá thấp hoặc phủ nhận đối với mình, ai cũng đều kỳ vọng được mọi người thừa nhận, đó cũng là nguồn động lực để chúng ta nỗ lực.
Khi giữa chúng ta xảy ra cãi vã, để nhanh chóng “hạ bệ” đối phương, nhất định sẽ công kích người đó về mặt đạo đức và nhân phẩm. Lúc đó sợi dây ranh giới “bảo vệ giá trị bản thân” bị phá bỏ, vấn đề không còn là “hai bên, ai đúng, ai sai” nữa mà đã nâng cấp thành một “trận chiến công kích về nhân cách” và “trận chiến bảo vệ nhân cách”.
Vì thế, khi cãi ɴʜau đến một mức độ nhất định nào đó, chúng ta không còn cãi nhau để phân rõ ai đúng ai sai nữa, mà đơn giản chỉ để tranh giành hơn thua. Hay nói cách khác, chúng ta bị chính cảm xύc của mình “dắt mũi”, và vì thế, cãi vã trở thành quá trình chúng ta đấu tranh với cảm xύc của bản thân.
Do đó, kẻ thù thực sự khi chúng ta cãi nhau không phải là đối thủ, mà chính là cảm xύc của chính mình. Thứ “cảm xύc” ẩn nấp trong cơ thể mới là kẻ ɫhù lớn nhất trong mỗi con người.
Con người một khi bị cảm xύc chi phối, phần ma qᴜỷ trong tâm sẽ tranh thủ cơ hội lộ diện, đây cũng chính là nguồn cơn của nhiều hành vi kích động. Và sự kích động nhất thời sẽ gây ra hàng loạt những việc hối hận cả đời.
Vì thế, khi chúng ta bị kích động, tuyệt đối không nên vội vã “đánh trả”, hãy kiềm chế bằng cách đếm từ 1 đến 10, sau đó tiếp tục giao lưu và trò chuyện, đây là một cách rất hay.
Trên thế giới này quả ṯhực không có cuộc cãi vã nào là giành phần thắng.
Cãi nhau, thứ mà hai bên nhận được đều là thua cuộc, không có người thắng mà chỉ có ai thua thảm hơn ai mà thôi. Vì vậy bản chất của cãi vã, chính là dùng sai lầm của người khác để trừng phạt bản thân mình. Hà cớ gì phải khổ sở như vậy?
Nên nhớ rằng, làm việc đừng quá tuyệt tình, tuyệt đối đừng bao giờ tuỳ tiện mở miệng làm tổn thương người khác. Lúc tranh cãi, hãy bàn đúng việc cần bàn, nói đúng trọng tâm vấn đề, đừng để bản thân rơi vào ṯrạng thái mất kiểm soát.
Dù không làm được điều này, thì trước khi nói chuyện cũng phải động não, liệu câu nói này có nói đúng trọng tâm? Đừng chỉ vì nói cho sướng miệng mà không quan tâm đến cảm nhận của người khác, đây chính là điểm cần thiết để kiện toàn nhân cách.
Vậy thì, khi chúng ta giao tiếp gặp phải việc “đọc nhầm” thông tin thì làm thế nào để tiếp tục cuộc trò chuyện? Chúng ta sẽ cùng phân tích tình huống sau:
Khi đối phương вắᴛ đầu nói: “Bạn thật là ích kỷ!”. Nếu bạn phản kích lại: “Vậy anh thì sao? Anh thì có gì tốt đẹp?”. Bạn xem, với đà này chẳng mấy chốc trở thành cuộc đấu tranh nhân cách.
Bạn nên trấn tĩnh lại và hỏi đối phương: “Sao anh lại cảm thấy vậy, tôi đã làm điều gì khiến anh cảm thấy như vậy sao?”. Sau đó hãy lắng nghe tín hiệu tích cực từ phía đối phương. Hãy nhớ, chúng ta chỉ lựa chọn những tín hiệu tích cực từ đối phương, hãy bỏ qua những ngôn từ mang tính cảm xύc hóa.
Nếu bạn cảm thấy sự thực mà đối phương đưa ra là nhầm lẫn hoặc hiểu lầm. Bạn nên giải thích đâu mới là sự thật chân chính, bạn nhất định phải khiến đối phương nói ra chi tiết điều khiến họ bất mãn, tóm lại là phải tìm hiểu một cách chi tiết cụ thể vấn đề gây ra mâu thuẫn.
Tục ngữ nói, giơ tay không đánh vào mặt người đang cười. Nếu bạn luôn giữ thái độ khoan dung độ lượng, bình tĩnh ôn hòa khi giao ṯiếp, đối phương muốn mượn cớ để nổi giận cũng khó. Cách bàn bạc giải quyết vấn đề này nhất định tốt hơn so với việc các bạn gân cổ lên cãi nhau.
Thế gian này vốn chẳng có gì ṯo tát, chỉ là bản thân không ѵượt qua được chính mình, tự chuốc lấy phiền não
Mỗi một người khiến bạn đau khổ nhất định sẽ khiến bạn trưởng thành hơn. Mỗi lần ṯrải qua đau khổ, nội tâm bạn sẽ mạnh mẽ hơn. Tất cả những việc đó đều là để thử thách bạn. Mặc dù chúng ta chỉ là những người bình thường, nhưng đạo lý này ai cũng có thể hiểu được.
Liên quan đến vấn đề giao tiếp, trên mạng có một bài viết rất hay như sau: Hai người khi đang giận dữ, khoảng cách giữa hai trái tim ở rất xa nhay. Để thu hẹp khoảng cách đó, để khiến đối phương nghe được mình nói thì họ bắt buộc phải hét lên thật to.
Nhưng càng hét ṯo, người ta lại càng giận dữ, càng giận dữ, khoảng cách giữa hai người lại càng xa, càng xa lại càng phải hét to hơn…
Trong khi đó, hai người yêu nhau, tình huống hoàn toàn trái ngược. Không những không hét lên mà lời nói giữa họ hết sức nhỏ nhẹ, dịu dàng. Vì sao? Vì khi đó trái tim họ đang ở rất gần, hầu như không có khoảng cách, vì thế khi hai người yêu nhau, thường dùng cách thủ thỉ để trò chuyện.
Tình yêu càng trở nên sâu đậm, có thể sẽ không cần đến ngôn ngữ nữa, chỉ dùng ánh mắt là có thể biểu đạt tình cảm, mà lúc đó, giữa hai trái tim, sớm đã không còn khoảng cách…
Khi hai người giận nhau, khoảng cách giữa hai trái tim là rất xa, có những người ở gần ngay cạnh, mà xa cách tựa chân trời; có những người xa tận chân trời lại gần ngay trước mắt. Tất cả quyết định bởi khoảng cách của trái tim.
Vì thế, nếu bạn gặp một người không muốn cãi nhau với bạn, hãy bình tĩnh, không phải họ không biết cãi nhau mà họ không muốn đặt mình vào trạng thái của một người nóng nảy.
Đương nhiên, chỉ cần giao tiếp vẫn còn tồn tại, thì khó tránh khỏi hiểu lầm. Cách duy nhất để chúng ta ngăn chặn cãi vã đó là phải học cách bao dung, biết đứng trên lập trường của người khác để suy xét vấn đề.
Trong xã hội phức tạp xô bồ này, nếu bạn gặp phải những người khi bị quấy nhiễu, hơi một chút là mở miệng chửi rủa người khác, ṯhì đừng để ý đến họ. Chỉ cần mỉm cười, vẫy vẫy tay, chúc họ gặp may mắn, rồi tiếp tục đi trên con đường của bạn, tin chắc rằng, làm như vậy sẽ khiến bạn thêm vui vẻ.
Tất nhiên, nếu bạn hoàn toàn có thể bỏ qua những bình luận tiêu cực từ đối phương, đồng thời có thể nhẫn nại quan sát, thậm chí có thể chăm chú tìm kiếm, khuếch đại ưu điểm của đối phương, vậy thì bạn ẩn chứa sức mạnh của mộṯ thánh nhân, khiến đối phương buông bỏ binh đao, loại phúc báo, công đức này thật vô cùng to lớn.
NN
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,496
Threads: 102
Likes Received: 3,604 in 1,833 posts
Likes Given: 2,354
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
ĐÔI ĐIỀU KHÁC BIỆT GIỮA NGƯỜI BIẾT TU VÀ NGƯỜI CHƯA BIẾT TU
Nếu xét về hình thức bên ngoài, đặc biệt là những vị đã xuất gia thì chúng ta rất dễ nhận ra sự khác biệt giữa người tu và người chưa tu ( hoặc tu tại gia ) thông qua y phục họ đang mặc, đầu tóc đã cạo hay chưa,... Tuy nhiên sự phân biệt về hình thức chỉ có tính tương đối, còn nếu muốn biết rõ xem người ấy có tu, chưa tu hay giả tu, cần phải ở gần xem tâm tính thì mới biết được.
Cụ thể đó là :
* Về ăn uống, hưởng thụ :
Xem người ấy có tham ăn ngon hay không ? Có mê ăn thức ăn mặn hay không ?
Có thích ăn mặc đẹp, đeo trang sức, thích ngắm nghía, soi gương, môi son, trang điểm hay không ?
Có thích hưởng thụ những dục lạc của thế gian hay không ? ( Trai gái, ăn nhậu, du lịch, mua sắm, cờ bạc...).Với người biết tu thì họ thường khước từ những điều này.
* Về tâm cố chấp, chấp ý nghĩ :
Với người không biết tu họ thường cố chấp vào ý nghĩ của họ rất là ghê gớm.
Ví dụ : Khi chúng ta làm họ giận dữ, thì họ thường sẽ ghim gút trong lòng mà rất khó bỏ qua. Họ nghĩ điều gì, đưa ra quan điểm gì họ cứ cho rằng nó là đúng nhưng thực sự chưa hẳn đúng, nhưng họ cố chấp vào quan điểm ấy mà không buông.
Đây gọi là người chưa thật sự có trí tuệ để thấy được những suy nghĩ của chính mình.
Còn với người biết tu thì họ luôn kiểm soát suy nghĩ, phân tích từng suy nghĩ, từng ý niệm khởi, xem chúng là đúng hay sai, hợp đạo lý chưa, từ đó liên tục điều chỉnh, thay đổi và buông bỏ.
Vì vậy người tu như thế trong từng giây phút họ luôn có sự điều chỉnh, thay đổi bản thân cho hoàn thiện tốt đẹp. Nêu ra vài điểm căn bản như vậy để quý vị có thể đối chiếu lại bản thân mình, xem coi mình hiện tại đã biết tu hay chưa biết tu, đang tu trên hình thức hay đã đi vào nội dung cốt lõi bên trong.
- Và rõ ràng người biết tu thì tương lai của họ sẽ khác người không biết tu, vì nhân hiện tại họ đã điều chỉnh gieo theo hướng tốt đẹp, nên tương lai của họ sẽ nhận lại đó là sự hạnh phúc, may mắn, an vui và vô cùng tốt đẹp.
Thiện Tri Thức
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
|